Hiển thị các bài đăng có nhãn blog tình yêu. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn blog tình yêu. Hiển thị tất cả bài đăng

Chủ Nhật, 11 tháng 5, 2014

Đêm tân hôn không ngờ tới

Đêm ấy tôi ngây thơ nói: “Anh lấy cái gì lót vào không bẩn nệm”, chồng nghe theo. "Xong xuôi" mọi chuyện không thấy gì, nửa giọt cũng không, tôi bất ngờ, chồng cũng im lặng.


Chuyện xảy ra cách đây 3 năm nhưng tôi không thể nào quên được, cảm thấy thất vọng và ông trời thật bất công với mình. Một cô gái cá tính, tự nhận mình sống có trách nhiệm và nghiêm túc, hơi cổ hủ trong các mối quan hệ, đặc biệt là chuyện tình cảm, với tôi tình yêu luôn là một thứ gì đó thật trong sáng. Tôi yêu và được yêu nhưng luôn tâm niệm một điều tất cả những gì quý giá của người con gái sẽ dành cho người là chồng mình trong đêm tân hôn.



Tôi luôn hân hoan chờ đợi sự kỳ diệu và điều bất ngờ của người con gái lần đầu tiên quan hệ, cái mà người ta thường gọi "màu đỏ trên ga giường". Ngày ấy cũng đến, đêm ấy tôi ngây thơ nói: “Anh ơi! Lấy cái gì đó lót vào không sẽ bẩn nệm, không giặt được”, chồng cũng nghe theo. Xong xuôi mọi chuyện không thấy gì cả, nửa giọt cũng không, tôi bất ngờ, chồng cũng im lặng.

Tôi hồn nhiên hỏi sao em không có máu nhỉ, chồng không nói gì. Tôi hụt hẫng và cảm giác thật khó chịu, chỉ muốn khóc thật to, không biết anh đang nghĩ gì, tôi mất ngủ đến sáng. Cả chuyến trăng mật với tôi thật sự tồi tệ. Tôi hỏi chồng có tin mình không, anh ban đầu hơi hụt hẫng nhưng sau thấy tôi bối rối cũng an ủi và trấn an.

Thật trớ trêu, chồng không phải tình đầu của tôi, tôi biết anh sẽ có lúc nghĩ ngợi và thấy thiếu niềm tin với mình nhưng rồi anh cũng không làm gì để tôi buồn. Tôi biết giờ những chuyện trinh tiết không còn quan trọng với nhiều người, nhưng với tôi, một cô gái cổ hủ trong chuyện tình cảm và tự trọng tôi sẽ chẳng bao giờ quên. Tôi oán hận ông trời sao trong số người con gái không có màng trinh lại có mình. Thời gian trôi qua đã lâu nhưng những lúc nghĩ lại vẫn thấy cay cay nơi khóe mắt.

Hằng

Thứ Sáu, 9 tháng 5, 2014

Vợ xấu mà vẫn 'cắm sừng' tôi

Tôi hình thức được, khỏe mạnh, nhanh nhẹn, vợ thì khá xấu. Rồi tôi không tin vào mắt mình nữa khi biết vợ đã phản bội mình lâu lắm rồi.

Tôi 35 tuổi, có kinh nghiệm sống cũng như tiền bạc. Tôi lập gia đình khá sớm nên con đã học đến cấp II. Cuộc sống có thể nói khá ổn định và nhàn nhã. Ngoại hình tôi cũng thuộc dạng khá (nếu không nói là đẹp trai) khỏe mạnh, nhanh nhẹn, nói chuyện có duyên, hay đọc Tâm sự nên cũng thấu hiểu tâm lý phụ nữ.



Vợ tôi khá xấu, do tính chất công việc nên cô ấy luôn phải đi công tác xa nhà. Bạn bè người thân thỉnh thoảng lại nhắc nhở tôi cảnh giác khi để vợ vắng nhà triền miên. Tôi khá thấm việc phải một mình chăm sóc các con khi vợ vắng nhà, nhưng cũng cố gắng hoàn thành trách nhiệm để cô ấy yên tâm công tác.

Tôi làm văn phòng, nhìn bề ngoài rất thư sinh và trắng trẻo, nhưng ngoài giờ hành chính, ngày nghỉ, khi mặc bộ quần áo thợ vào tôi trở thành một người thợ chuyên nghiệp, tôi có tay nghề khá nên cũng kiếm thêm đủ tiêu dùng. Sức khỏe của tôi cũng khá tốt nên có những hôm làm từ 8h sáng đến tận 22h, luôn tâm niệm làm sao kiếm được nhiều tiền bằng chính sức lao động của mình.

Công việc nhà tôi cố gắng chia sẻ với vợ, không để cô ấy phải vất vả nhiều. Tôi làm mọi việc: rửa bát, cọ toilet, đưa con đi học, mắc màn cho vợ ngủ..., thỉnh thoảng lại rủ vợ đi chơi, lang thang phố phường, mua sắm, xem phim, dành cho vợ nhiều sự bất ngờ. Tôi có thể chọn cho vợ những bộ quần áo, đồ trang sức hợp với cô ấy vì mắt thẩm mỹ cũng khá. Tôi còn chín chắn và thường xuyên nghe vợ tâm sự, đưa ra những lời khuyên có ích.

Trong quan hệ vợ chồng, tôi cũng không đến nỗi tồi, có kỹ thuật, sức khỏe, biết quan tâm, nâng niu. Cứ nghĩ với mình thế là quá đủ, tôi tin tưởng tuyệt đối vào sự chung thủy của vợ, không mảy may nghi ngờ. Hôm đó ngồi trên máy tính rỗi việc quá không biết làm gì tôi liền đăng nhập vào hòm thư của vợ một cách hú họa vì mật khẩu tôi không chắc lắm, không ngờ vào được, đọc vài dòng thấy toàn công việc, nhưng khi chuyển đến trang thứ 10 thì bao nhiêu tin cũ cách đây vài tháng hiện ra.

Tôi không tin vào mắt mình nữa, vợ đã phản bội tôi từ lâu lắm rồi. Cảm giác lúc đó thật tệ hại, mặt tôi trắng bệch, run lên thất thần, không thể nào nói được một tiếng nào. Người tôi tin tưởng nhất đã phản bội mình, những dòng chữ tình cảm 2 người dành cho nhau như dao cứa vào tim tôi, những từ ngữ mà cô ta vẫn hay dùng với tôi.

Tối về nhìn các con vui chơi mà lòng tôi đau thắt, chúng sẽ ra sao khi không có mẹ bên cạnh, không còn những bữa cơm gia đình quây quần nữa? Tôi có thể kiếm mẹ kế cho các con nhưng liệu có được như ngày xưa?

Tôi có thể tha thứ cho vợ không? Chắc chắn là không rồi, sau này và cả cuộc đời này tôi sẽ luôn dằn vặt về việc cô ấy đã làm với tôi. Nếu tha thứ hàng ngày đối mặt với vợ liệu tôi có chịu đựng được không?

Với tôi một cuộc sống mới rất đơn giản, tình hình hiện tại tôi dư sức kiếm cho mình một người vợ mới xinh đẹp, còn cô ấy có lẽ sẽ chỉ là một con số không tròn trĩnh, một con đàn bà bị chồng bỏ, một bông hoa dại bên đường cho ong bướm qua lại. Thật là đau cho tôi quá, có lẽ sau này tôi cũng không dám tiết lộ với ai về sự thật chúng tôi ly dị.

Hiện tại tôi như người mất hồn, sợ mỗi lúc đêm về các con ngủ hết một mình lại đối diện với nỗi buồn, tôi không thể nào ngủ được. Tôi phải làm gì đây? Các bạn cho tôi một lời khuyên. Chân thành cảm ơn.


Tuấn Anh - Thái Thịnh - Hà Nội

Thứ Ba, 6 tháng 5, 2014

Bạn gái có thai nhưng không đồng ý lấy tôi

Nếu 2 đứa quyết định đến với nhau tôi nghĩ cố gắng chi tiêu một chút cuộc sống cũng không đến nỗi nào. Vậy mà cô ấy vẫn nghe mẹ, quyết định đi phá thai.

Tôi với bạn gái quen nhau được 18 tháng, cô ấy lớn hơn tôi 2 tuổi. Chúng tôi yêu và đã đi quá giới hạn. Khi biết bạn gái có bầu được 10 tuần, tôi giục cưới nhưng cô ấy không muốn. Tôi đến nhà xin phép ba mẹ cô ấy cho hai đứa đến với nhau. Bác gái kể về cuộc sống, cuộc đời khi người phụ nữ có em bé sẽ khổ cực như nào và khuyên con gái mình đi phá thai. Tôi muốn giữ và thuyết phục bạn gái nhưng không được.


Bạn gái Đức có thai nhưng không muốn cưới

Tôi làm văn phòng, lương 8 triệu/ tháng, bạn gái làm trong cơ quan nhà nước được 6 triệu/tháng. Hai đưa lập gia đình có lẽ sẽ không đủ chi tiêu trong cuộc sống. Nhà bạn gái chê tôi nghèo, nếu 2 đứa quyết định đến với nhau tôi nghĩ cố gắng chi tiêu một chút cuộc sống cũng không đến nỗi nào. Vậy mà cô ấy vẫn nghe mẹ, quyết định đi phá thai. Giờ tôi phải làm sao để giữ đứa bé? Tôi 34 tuổi rồi, mong các bạn cho lời khuyên. Chân thành cảm ơn.

Đức

Thứ Tư, 23 tháng 4, 2014

Hạnh phúc với cả chồng lẫn bồ

Tôi và bồ quy định ngoài giờ làm việc không liên lạc, không nhắn tin hoặc gọi điện. Tôi thấy mình thật hạnh phúc, có chồng hiền lành ở nhà và có cả "anh".


Tôi mới lấy chồng được 10 ngày, trước đó có mối tình với một người có vợ con, trót trao thân cho anh. Không hiểu con người tôi thế nào mà cùng một lúc yêu cả chồng cả bồ. Tôi có chiêu trong việc sắp xếp lịch nên từ khi còn yêu đến giờ chồng chẳng phát hiện.


Tôi và bồ quy định ngoài giờ làm việc không liên lạc, không nhắn tin hoặc gọi điện, mọi thứ chỉ xảy ra trong giờ làm việc. Tôi thấy mình thật hạnh phúc, có chồng hiền lành ở nhà và có cả "anh", đấy là những lúc thăng hoa. Ngày cưới cũng là ngày tôi khóc nhiều nhất bởi với chồng tôi thì tôi yêu anh thật lòng nhưng với bồ tôi sợ anh buồn vì từ nay không thể tự do như khi chưa có chồng.

Một điều nữa là ở cơ quan, mọi người hình như đã phát hiện ra mối quan hệ tay ba này nên cực kỳ căm ghét và nhạo báng tôi. Ngày tôi thông báo sắp lấy chồng, ai cũng mừng và hy vọng tôi có nơi có chốn sẽ từ bỏ mối tình kia. Nhưng cái gì đến vẫn cứ phải đến, sau khi cưới được 3 hôm, ngày đầu tiên đi làm lại tôi tiếp tục lao vào bồ như thiêu thân. Đàn ông có ai chê đâu, mỡ để miệng mèo, tự do thế thì tội gì không "xơi".

Ở cơ quan họ thường xuyên theo dõi và đe dọa sẽ gửi thư nhằm cung cấp những bằng chứng ngoại tình của tôi đến bố mẹ tôi, gia đình và chồng tôi. Giờ tôi không biết phải làm thế nào, lo sợ, khủng hoảng, chuyện này không sớm thì muộn sẽ đến tai chồng tôi. Đầu óc quay cuồng, tối về tôi nằm bên chồng mà lòng không thanh thản. Tôi thương chồng, có lẽ tôi sẽ phải gặm nhấm sự nhục nhã, lừa dối cho đến hết đời. Thầm mong anh hãy tha thứ và thường xuyên quan tâm đến tôi nhiều hơn để bản thân không lầm đường lạc lối.

Thu

Thứ Hai, 7 tháng 4, 2014

Anh không thể yêu em, cô gái kém xinh!

Có thằng con trai nào dám nói “không quan tâm tới chuyện ngoại hình” mà thật tâm nghĩ vậy không? 



Người ta chia tay nhau vẫn thường vì lý do: “Mình không hợp”. Anh cũng nói lời đó với em, nhưng dường như em không tin. Thực ra, chính anh cũng chẳng tin vào lý do đó. Tất cả chỉ là nguỵ biện, đúng như em nghĩ. Nhưng làm sao khi chia tay, anh có thể quăng vào mặt em câu nói thật lòng “anh không muốn yêu một cô nàng kém xinh đẹp”?

Anh cũng không biết vì sao mình lại trêu em, rồi thấy nhớ em và đồng ý yêu em trong vòng bí mật. Mỗi lần thấy những chia sẻ trên facebook của em về những đường link đại loại như “Nếu anh ấy không công khai mối quan hệ, chắc chắn anh ấy không yêu bạn thật lòng”, anh biết em muốn anh nắm tay em bước ra khỏi bóng tối. Nhưng hết lần này tới lần khác anh không làm được.

Mỗi lần nghe lũ bạn nói “mày như này kiểu gì cũng yêu phải con xấu hoắc nó mới cân” anh lại thấy bực bội. Anh không phải dạng hot boy trai đẹp nhưng có nằm mơ anh cũng không nghĩ người yêu mình trông xấu xí. Anh không nói em xấu, chỉ có điều anh vẫn không đủ can đảm hôn lên đôi môi “cuốn lô” của em. Chỉ một điểm ấy thôi mà anh thấy mất hết tự tin khi đi bên em.


Có thằng con trai nào dám nói “không quan tâm tới chuyện ngoại hình” mà thật tâm nghĩ vậy không? Anh chắc chắn là không, con trai đều nhìn vào hình thức trước khi nhìn vào trái tim em ạ. Em nhớ em từng cằn nhằn với anh về Tùng không? Em có biết tại sao dù cô bạn gái nhạt thếch như nước ốc, ăn quà như mỏ khoét, thích đi shopping hàng hiệu mà nó không muốn bỏ? Vì đơn giản thôi, nó – cũng như nhiều thằng con trai khác, cảm thấy tự hào khi đi bên cạnh một người đẹp, hào nhoáng như thế. Ừ thì mọi người lên án rằng những đứa con gái như vậy chỉ như món đồ trang sức. Nhưng ai mà không muốn mình đẹp nhờ phụ kiện, hơn nữa lại là phụ kiện biết đi?

Anh xin lỗi vì không dám nói thẳng với em. Anh ngại, mà cũng sợ làm em hụt hẫng. Anh chỉ mong em đọc được những dòng này để đừng ngã vào lưới tình của những đứa bad-boy như anh nữa. Những lời nói kiểu như “Anh yêu em không màng chuyện xấu đẹp” đều là giả dối thôi. Anh sợ em bị tổn thương, vì em là một cô gái đáng yêu và xứng đáng tìm được một người con trai xứng đáng với tình yêu của mình.

Anh vẫn nhớ những lúc em thức đêm làm đồ handmade cho anh sau cả ngày làm ca ở quán ăn. Anh vẫn cảm động khi nhìn những món quà em mua từ đồng lương đầu tiên nhận được. Chúng không đắt tiền, nhưng chứng tỏ em rất chân thành và cố gắng. Chỉ có điều, bản thân anh không vượt qua được nỗi sợ có bạn gái xấu – mà có thể thiên hạ sẽ xì xầm khi anh công khai điều này.

Có bạn gái đẹp có mài ra mà ăn được không? Dĩ nhiên là không, và anh cũng không cần một cô gái xinh đẹp tuyệt trần như tiên giáng thế. Anh thích một cô gái ưa nhìn, hoặc là một cô gái có gương mặt dễ nhìn. Dẫu sao thì chuyện ngoại hình vẫn phải được đặt lên hàng đầu, sau đó mới là tính cách. Cái phim “Cô gái xấu xí” em mà cực kết ấy, nó thực sự phi lí. Và cái kết của phim em cũng thấy rồi đó, Huyền Diệu vẫn cứ phải đi niềng răng và làm đẹp mới trở nên lung linh được như thế.

Nếu em đọc được những dòng này, anh tin em sẽ hiểu và thông cảm cho anh. Mong rằng em sẽ tìm được hạnh phúc đúng với em mong muốn. Và nhớ, đừng tìm những thằng con trai hào nhoáng em nhé!

Thứ Năm, 3 tháng 4, 2014

Yêu xa – Chuyện chưa bao giờ là dễ

Yêu xa luôn là điều không hề dễ. Có rất nhiều nguyên tắc không thành văn mà cặp đôi yêu xa nào cũng nên nhớ. 

 Đừng gây áp lực cho nhau

Yêu xa – người trong cuộc đã chịu rất nhiều thiệt thòi khi không thể thường xuyên gặp mặt, đưa đón, hẹn hò nên việc gây áp lực cho nhau càng là điều tối kỵ. Vũ Ngọc Thủy (20 tuổi – Hà Nội) đã chấp nhận chờ đợi cậu bạn trai đi du học trong vòng ba năm. Mối tình của họ đã kéo dài hơn hai năm và thời gian chờ đợi của Thủy đã gần kết thúc và cả hai vẫn đang rất hạnh phúc dù xa cách nhau hàng nghìn cây số. Để có được hồi kết này, Thủy chia sẻ rằng: “Mình đã phải cố gắng rất nhiều. Có những lúc tủi thân, cũng có những lúc lòng tin bị lung lay, nhưng cuối cùng cũng tự mình trấn an mình và vững lòng đi tiếp”.



Theo Thủy thì đừng tự chất vấn mình rằng: “Liệu mình có nên chờ đợi một điều vô ích không?”, bởi nó sẽ làm cho lòng tin tự nhiên trở nên mơ hồ, dẫn đến đủ mọi nghi ngờ linh tinh. Cảm giác không được người yêu tin tưởng sẽ khiến đối phương khó chịu và vô tình khiến họ cảm giác áp lực.

Hãy rõ ràng trong các mối quan hệ

Không có người yêu bên cạnh, không nhất thiết phải ở luôn trong nhà, không ra ngoài vui chơi với bạn bè, nhưng tốt nhất nên đi cùng những người mà cả bạn và người yêu đều có quen biết. Thiếu hụt về thông tin là vấn đề mà tình yêu xa nào cũng gặp phải, cho nên đừng làm gì khiến đối phương cảm thấy mình không rõ chuyện gì đang xảy ra.

Nhắn tin cả ngày không bao giờ là sự lựa chọn tốt, vì nó có thể gây nhàm chán và hết chuyện để nói. Nhưng mỗi ngày một tin nhắn lúc thức dậy và trước khi đi ngủ sẽ khiến cả hai cảm thấy ấm áp hơn.

Chuyện cãi vã trong tình yêu là hết sức bình thường và đó cũng là một gia vị nêm đúng cách thì vô cùng ý nghĩa. Tuy nhiên, sự hạn chế bởi khoảng cách địa lí sẽ khiến cho những lần giận nhau trở nên rất kinh khủng, bởi người giận không được người yêu đến bên vỗ về, còn người bị giận cũng bất lực vì không thể chạy đến bên người kia. Cho nên yêu xa, nên dùng thái độ tích cực và chân thành nhất để trò chuyện cùng nhau, đừng gay gắt hay làm quá lên, cả hai đều chẳng dễ chịu gì.

Đừng dành chỗ cho sự nghi ngờ

“Mỗi người đều có cách yêu thương và giữ gìn tình cảm khác nhau, nhưng tất cả đều chỉ vì muốn trân trọng và giữ cho mối tình dài lâu cũng như ở bên nhau thật hạnh phúc”, đó là quan niệm của Thu Hương (Lâm Đồng). Và cách để cô nàng gìn giữ tình yêu của mình cùng người bạn trai ở quê nhà trong suốt thời gian học đại học ở xa là sự tin tưởng.

Đừng để sự nghi ngờ có cơ hội nảy sinh dù chỉ là một mẩu nhỏ, vì nó sẽ ngấm ngầm lớn lên và xâm chiếm đầu óc, khiến cho những suy nghĩ tiêu cực bắt đầu xuất hiện.

Ghen làm cho tình yêu thêm ngọt ngào, nhưng nếu đã yêu xa mà còn thiếu tin tưởng và ghen tuông vô tội vạ lại là cách nhanh nhất để đẩy mối quan hệ của hai người đến bờ vực thẳm.

Tránh để mình trong tình trạng mất tích

Yêu xa, ngoài sự lo lắng người yêu sẽ yếu lòng mà đến bên một người khác, còn trăm ngàn những lo lắng khác như về cuộc sống của người ấy. Chính vì vậy mà dù bận rộn thì người ta vẫn dành cho nhau những mẩu tin nhắn dù ngắn như chứa đựng sự quan tâm, không chỉ thể hiện yêu thương mà còn để đối phương biết mình vẫn ổn.

“Có nhiều bạn, khi giận nhau thì khóa máy, khóa facebook, biến mất khỏi tất cả các phương tiện cả hai thường dùng để trò chuyện với nhau. Điều này không hề có tác dụng thể hiện cơn giận trong lòng mình như bản thân mong muốn, mà nó chỉ khiến người kia sợ hãi và áp lực. Khoảng cách đã khiến hai người chỉ có thể cảm thấy nhau qua công nghệ, nhưng vì giận dỗi mà kết thúc luôn điều này thì hai người rất có thể sẽ mãi mãi lạc mất nhau” – Như Quỳnh, cô nàng đã có “thâm niên” 2 năm yêu xa cho biết.

4 điều tối kỵ các cặp đôi yêu xa cần tránh

Như Quỳnh từng rất hoang mang khi bạn trai khóa tất cả phương tiện liên lạc khi hai người giận nhau

Tình yêu luôn cần sự chia sẻ và cảm thông, yêu xa lại càng đòi hỏi điều này nhiều hơn, nên dù thế nào thì đôi bên cũng cần duy trì liên lạc với nhau đều đặn. Nếu không phải có chuyện gì ngoài ý muốn, đừng lặn mất một cách bất ngờ. Và sau khi đã chẳng may biến mất, hay nhớ giải thích cho đối phương biết rõ ràng nguyên nhân.



Việc giận dỗi nhau rồi viết một status dài dòng để ở chế độ công khai trên facebook rồi lặn mất tăm không phải là điều hay để thử dù chỉ một lần. Cũng đừng để lại cho người kia tuyên bố động trời rằng mình sẽ không bao giờ nói chuyện với họ nữa, sau đó thì thật sự mất liên lạc. Dù mục đích của bạn chỉ là dọa một chút, nhưng nhiều khi đối phương tưởng thật và cứ thế làm theo thì hai người sẽ mất nhau một cách oan ức.

Tạm kết

Có vô vàn những điều nên tránh khi yêu xa, bởi mối quan hệ kiểu này vô cùng nhạy cảm. Nhưng chung quy, chẳng thể có một lối mòn nào để người ta cứ thế mà đi theo, bởi mỗi người một tính cách và có một câu chuyện tình khác nhau. Cho nên, để giữ gìn tình yêu chịu sự chi phối bởi khoảng cách địa lí, hãy luôn biết đặt mình vào vị trí của đối phương để suy nghĩ và hành động. Làm như vậy, bạn sẽ biết mình muốn gì và ghét điều gì để tránh đừng thực hiện với người yêu mình.


Thứ Bảy, 29 tháng 3, 2014

Bạn trai tôi làm cô gái khác có bầu

Trước khi đến với tôi, anh đã khiến một người con gái mang thai, nay được hơn một tháng. Anh bảo, một lần họ rủ nhau đi uống bia, rồi chị muốn làm chuyện đó với anh.

 


Tôi 22 tuổi, sinh viên năm cuối, quả thực thời gian này tôi cảm thấy rất áp lực. Tôi quen một anh hơn 8 tuổi, trước khi đến với tôi anh đã đi quá giới hạn với một người con gái, chị đã mang thai đến nay được hơn một tháng, đó là theo lời anh kể. Anh bảo chỉ là bạn với chị. Anh không kiềm chế được nên chuyện đó đã xảy ra. Một tháng sau chị liên lạc lại với anh nói đã có thai, anh đưa chị đến bệnh viện kiểm tra và đúng như chị nói.

Tôi phát hiện việc anh làm vì biết được mật khẩu điện thoại của anh, mở phần lịch sử cuộc gọi và tin nhắn tôi thấy anh lưu số của chị là "My love". Lúc đầu nghĩ đó là mẹ anh nhưng khi tò mò mở phần tin nhắn ra tôi sốc quá, không khóc được. Tôi thấy anh nhắn tin nói yêu chị nhiều trong khi hàng ngày cũng nói yêu tôi.

Anh nói nhắn tin và lưu số chị bằng tên như vậy để chị yên tâm không lo lắng, bối rối khi cái thai đang lớn dần. Tôi hỏi anh có nghĩ sẽ đưa chị về nhà ra mắt ba mẹ và cưới không, anh nói không bao giờ. Chuyện anh yêu, đi chơi, nhắn tin cho tôi chị đều đọc được hết, chị nói chấp nhận chuyện này. Tôi lo sợ vì đã yêu anh quá nhiều và anh cũng vậy. Giờ tôi phải làm sao, mọi người hãy cho tôi lời khuyên.

Thục

Thứ Ba, 4 tháng 3, 2014

Mình buông tay rồi cậu nhé

Mình mệt mỏi sau những giấc mơ và ký ức về cậu. Tình yêu không thể xuất phát từ một phía mãi được.
Mình với cậu đã quen nhau bao lâu rồi nhỉ, hình như đến nay 6-7 năm gì đấy. Cũng từ lúc đó mình bắt đầu có những rung động đầu đời, có lẽ chỉ là thứ tình cảm bồng bột của tuổi mới lớn. Vì thời gian tiếp xúc với nhau quá nhiều, cùng học chung từ thời trung học, đạp xe học thêm vào những ngày hè, rồi vô tình chọn vào ban D học chung một lớp, mọi thứ cứ tự nhiên thế đấy. Cảm xúc của mình bắt đầu như thế.






Không biết có phải cảm giác thích hay không mà mỗi khi thấy cậu sóng vai bên bạn nữ khác mình thấy buồn bực. Bỗng một ngày cậu như biến thành người khác, một người không quen biết, không nói chuyện, không nhìn nhau, ngồi trên dưới một bàn nhưng cậu lại chỉ trò chuyện với người bạn ngồi cùng bàn với mình. Cả dấu hỏi to đùng trước mặt, mình cố tìm hiểu lý do nhưng không ai nói chuyện gì đã xảy ra. Mình cũng không có can đảm để hỏi cậu lý do vì sao. Cứ thế, hơn một năm trôi qua, mình và cậu duy trì khoảng cách như vậy, không biết bao lần nước mắt rơi vì cậu. Thật khó để nhớ lại mình đã phải vượt qua thời gian đó như thế nào.

Cuộc đời mình bỗng sang trang mới, rốt cuộc cậu cũng trở về bình thường, lại trò chuyện như những bạn khác. Cậu tạo cho mình cảm giác đang thích mình, mình thật sự rất vui và tin tưởng vào giác quan thứ 6 của phái nữ. Một cảm giác là lạ cứ như ngọn lửa nhen nhóm trong lòng mình. Thời áo dài êm đềm trôi qua, đến một ngày chúng mình mỗi người một hướng, mình vào đại học, cậu vì không được như ý muốn nên rất quyết tâm cho năm sau.

Thời gian gặp nhau cũng không còn, có lẽ gặp nhau hàng ngày đã thành quen nên khi xa nhau mình cảm giác thấy nhớ cậu, có phải vì mình thích cậu không? Thời gian đầu mình và cậu cũng thường liên lạc với nhau, nhưng số lần ấy ngày càng ít, từ những cuộc gọi rồi đến những tin nhắn cũng thưa thớt dần.

Thời gian cứ tiếp diễn, khoảng cách ngày càng xa, mình chủ động nhắn tin trước nhưng trả lời của cậu chỉ là những câu xã giao lịch sự thông thường, cảm giác thất vọng sao ấy. Thấy mình buồn bã, cô bạn cùng phòng bảo “Thích người ta thì cứ nói, thời nay đâu nhất thiết nam tỏ tình trước”. Vào một buổi chiều trời mưa, trên đường về sau khi đi du lịch cùng gia đình, nhìn xe cộ đông đúc trên đường bỗng nhiên thấy nhớ cậu vô cùng, quyết định nhắn tin: Mình nhớ cậu.

Trò chuyện hồi lâu cậu nói đang chạy xe về nhà nên không thể trò chuyện nữa. Tối đến lại nằm mơ thấy cậu, sáng ra mình có một quyết định không tưởng. Lấy hết can đảm để viết một tin nhắn trong đó có 3 chữ “Mình thích cậu” và gửi. Hồi hộp chờ đợi, cuối cùng cũng có hồi âm. Cậu hỏi thích chứ không phải yêu à? Mình bối rối, nhịp tim bỗng đập nhanh, vội vàng trả lời: Nếu đó là yêu thì sao?

Cuối cùng mình cũng có đáp án, nhưng người ta thường nói sự thật bao giờ cũng phũ phàng, quả nhiên đúng như vậy. “Từ trước đến giờ tình cảm của mình đối với cậu cũng như bao bạn bè khác", thật nực cười khi bấy lâu tất cả chỉ do mình ngộ nhận. Cố níu kéo nhưng cậu chỉ khuyên mình như một người ngoài cuộc, một người bạn thân thiết. Mình đau, cậu có cảm nhận được không? Mình say và nhớ cậu, không ai biết, kể cả cậu. Thời gian sau đó cứ trôi qua như vậy, tửu lượng hiện giờ của mình cũng là nhờ cậu đấy.

Một thời gian dài cố gắng không liên lạc, rồi chính mình lại chủ động, không biết mình còn hy vọng gì nữa. Mình luôn nói đùa với mấy đứa bạn là đừng nên níu kéo những gì không thuộc về mình, phải biết giành đến khi nào của mình thì thôi, vui nhỉ! Nói người khác giỏi lắm nhưng đối với mình lại không làm được.

Lần gặp nhau gần đây, mình cố gắng trò chuyện như một người bạn bình thường, cậu cũng vậy thì phải, có lẽ đã cố gắng duy trì khoảng cách để mình không phải ngộ nhận nữa. Cần gì phải biểu hiện rõ vậy, mình biết rồi mà cậu. Sợ mình níu kéo sao? Không đâu, mình mệt mỏi sau những giấc mơ và ký ức về cậu. Tình yêu không thể xuất phát từ một phía mãi được. Mình buông tay rồi cậu nhé.

Hãy đưa dòng tâm sự với blog  365 ngày các bạn nha.