Hiển thị các bài đăng có nhãn tán tỉnh. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn tán tỉnh. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 8 tháng 5, 2014

Bạn gái dao động khi có người tán tỉnh

Cô ấy đang trong tình trạng đấu tranh tư tưởng để rời bỏ hay ở lại với tôi, khó khăn và mệt mỏi. Tôi lại không thể bên cạnh để an ủi, động viên.

 

Tôi và bạn gái yêu nhau từ năm thứ 2 đại học, tính đến nay được hơn 5 năm rồi. Với khoảng thời gian gắn bó và tìm hiểu lâu như vậy nên chúng tôi khá hiểu nhau. Hai đứa dự tính khi ra trường tìm được công ăn việc làm ổn định sẽ tiến tới hôn nhân. Trong thời gian còn đi học chúng tôi cũng không nói với gia đình về mối tình này.

Hiện cô ấy đã đi làm trong một cơ quan có tiếng ở một thành phố, còn tôi vẫn chưa có việc ổn định. Tuy vậy do yêu thương tôi nên sau 2 năm ra trường đi làm, mặc dù tôi chưa có việc làm song cô ấy vẫn không chia tay. Giờ do đòi hỏi của tuổi tác, điều kiện hoàn cảnh nên tôi đưa cô ấy về ra mắt, kết quả không như tôi mong đợi, gia đình tôi phản đối.

Gia đình cô ấy điều kiện kinh tế khá giả, bố đang bị bệnh khá nặng, nhà cách nhà tôi đến 200 km, ngoại hình xinh xắn, tính tình có tính tốt tính xấu, khá nhiều anh theo. Cũng vì sức khỏe của bố, lại xa nhà tôi nên nhà cô ấy không đồng ý cho hai đứa đến với nhau. Theo cảm nhận của hai đứa thì vẫn có cơ hội, vì cô ấy được bố rất thương yêu. Cô ấy 25 tuổi, năm sau là kim lâu nên không lập gia đình được, gia đình mong lấy chồng gần nhà và lập gia đình trong năm nay.

Gia đình tôi kinh tế cũng tạm ổn, không phải lo lắng quá nhiều về khoản này. Tôi 27 tuổi, bố tôi lúc trước đồng ý cho cưới cô ấy và lo công việc cho cả hai. Nhà tôi chỉ kinh doanh đơn thuần, không có mối quan hệ lớn nên lo công việc cũng khá khó khăn. Sau khi đưa bạn gái về chơi thì ông lại không đồng ý với nhiều lý do. Mẹ tôi lúc đầu phản đối giờ cũng ủng hộ rồi.

Giờ có người đến đặt vấn đề, cô ấy đang bị dao động tinh thần, một phần vì ức chế phía nhà tôi không đồng ý dù 2 năm ra trường đi làm nhưng vẫn đợi tôi, thêm nữa lại chán cảnh sống lầm lũi một mình. Cô ấy vẫn còn tình cảm với tôi, nửa muốn bỏ nửa không, còn tôi yêu cô ấy rất nhiều.

Tôi không biết phải nói thế nào nhưng mới nghĩ tới chuyện cách xa cô ấy tôi đã ăn không ngon ngủ không yên rồi, tâm trí lúc nào cũng suy nghĩ hỗn độn, đau đầu. Cô ấy đang trong tình trạng như vậy, đấu tranh tư tưởng để rời bỏ hay ở lại với tôi, rất khó khăn và mệt mỏi. Những lúc như thế cần có tôi bên cạnh để an ủi, động viên thì tôi cũng không có bên cạnh. Mong mọi người chỉ dẫn lối đi cho tôi để cuộc đời này có được hạnh phúc với cô ấy. Chân thành cảm ơn.

Phúc