Chủ Nhật, 11 tháng 5, 2014

Tagged Under: , ,

Đêm tân hôn không ngờ tới

Share

Đêm ấy tôi ngây thơ nói: “Anh lấy cái gì lót vào không bẩn nệm”, chồng nghe theo. "Xong xuôi" mọi chuyện không thấy gì, nửa giọt cũng không, tôi bất ngờ, chồng cũng im lặng.


Chuyện xảy ra cách đây 3 năm nhưng tôi không thể nào quên được, cảm thấy thất vọng và ông trời thật bất công với mình. Một cô gái cá tính, tự nhận mình sống có trách nhiệm và nghiêm túc, hơi cổ hủ trong các mối quan hệ, đặc biệt là chuyện tình cảm, với tôi tình yêu luôn là một thứ gì đó thật trong sáng. Tôi yêu và được yêu nhưng luôn tâm niệm một điều tất cả những gì quý giá của người con gái sẽ dành cho người là chồng mình trong đêm tân hôn.



Tôi luôn hân hoan chờ đợi sự kỳ diệu và điều bất ngờ của người con gái lần đầu tiên quan hệ, cái mà người ta thường gọi "màu đỏ trên ga giường". Ngày ấy cũng đến, đêm ấy tôi ngây thơ nói: “Anh ơi! Lấy cái gì đó lót vào không sẽ bẩn nệm, không giặt được”, chồng cũng nghe theo. Xong xuôi mọi chuyện không thấy gì cả, nửa giọt cũng không, tôi bất ngờ, chồng cũng im lặng.

Tôi hồn nhiên hỏi sao em không có máu nhỉ, chồng không nói gì. Tôi hụt hẫng và cảm giác thật khó chịu, chỉ muốn khóc thật to, không biết anh đang nghĩ gì, tôi mất ngủ đến sáng. Cả chuyến trăng mật với tôi thật sự tồi tệ. Tôi hỏi chồng có tin mình không, anh ban đầu hơi hụt hẫng nhưng sau thấy tôi bối rối cũng an ủi và trấn an.

Thật trớ trêu, chồng không phải tình đầu của tôi, tôi biết anh sẽ có lúc nghĩ ngợi và thấy thiếu niềm tin với mình nhưng rồi anh cũng không làm gì để tôi buồn. Tôi biết giờ những chuyện trinh tiết không còn quan trọng với nhiều người, nhưng với tôi, một cô gái cổ hủ trong chuyện tình cảm và tự trọng tôi sẽ chẳng bao giờ quên. Tôi oán hận ông trời sao trong số người con gái không có màng trinh lại có mình. Thời gian trôi qua đã lâu nhưng những lúc nghĩ lại vẫn thấy cay cay nơi khóe mắt.

Hằng