Thứ Hai, 7 tháng 4, 2014

Anh không thể yêu em, cô gái kém xinh!

Có thằng con trai nào dám nói “không quan tâm tới chuyện ngoại hình” mà thật tâm nghĩ vậy không? 



Người ta chia tay nhau vẫn thường vì lý do: “Mình không hợp”. Anh cũng nói lời đó với em, nhưng dường như em không tin. Thực ra, chính anh cũng chẳng tin vào lý do đó. Tất cả chỉ là nguỵ biện, đúng như em nghĩ. Nhưng làm sao khi chia tay, anh có thể quăng vào mặt em câu nói thật lòng “anh không muốn yêu một cô nàng kém xinh đẹp”?

Anh cũng không biết vì sao mình lại trêu em, rồi thấy nhớ em và đồng ý yêu em trong vòng bí mật. Mỗi lần thấy những chia sẻ trên facebook của em về những đường link đại loại như “Nếu anh ấy không công khai mối quan hệ, chắc chắn anh ấy không yêu bạn thật lòng”, anh biết em muốn anh nắm tay em bước ra khỏi bóng tối. Nhưng hết lần này tới lần khác anh không làm được.

Mỗi lần nghe lũ bạn nói “mày như này kiểu gì cũng yêu phải con xấu hoắc nó mới cân” anh lại thấy bực bội. Anh không phải dạng hot boy trai đẹp nhưng có nằm mơ anh cũng không nghĩ người yêu mình trông xấu xí. Anh không nói em xấu, chỉ có điều anh vẫn không đủ can đảm hôn lên đôi môi “cuốn lô” của em. Chỉ một điểm ấy thôi mà anh thấy mất hết tự tin khi đi bên em.


Có thằng con trai nào dám nói “không quan tâm tới chuyện ngoại hình” mà thật tâm nghĩ vậy không? Anh chắc chắn là không, con trai đều nhìn vào hình thức trước khi nhìn vào trái tim em ạ. Em nhớ em từng cằn nhằn với anh về Tùng không? Em có biết tại sao dù cô bạn gái nhạt thếch như nước ốc, ăn quà như mỏ khoét, thích đi shopping hàng hiệu mà nó không muốn bỏ? Vì đơn giản thôi, nó – cũng như nhiều thằng con trai khác, cảm thấy tự hào khi đi bên cạnh một người đẹp, hào nhoáng như thế. Ừ thì mọi người lên án rằng những đứa con gái như vậy chỉ như món đồ trang sức. Nhưng ai mà không muốn mình đẹp nhờ phụ kiện, hơn nữa lại là phụ kiện biết đi?

Anh xin lỗi vì không dám nói thẳng với em. Anh ngại, mà cũng sợ làm em hụt hẫng. Anh chỉ mong em đọc được những dòng này để đừng ngã vào lưới tình của những đứa bad-boy như anh nữa. Những lời nói kiểu như “Anh yêu em không màng chuyện xấu đẹp” đều là giả dối thôi. Anh sợ em bị tổn thương, vì em là một cô gái đáng yêu và xứng đáng tìm được một người con trai xứng đáng với tình yêu của mình.

Anh vẫn nhớ những lúc em thức đêm làm đồ handmade cho anh sau cả ngày làm ca ở quán ăn. Anh vẫn cảm động khi nhìn những món quà em mua từ đồng lương đầu tiên nhận được. Chúng không đắt tiền, nhưng chứng tỏ em rất chân thành và cố gắng. Chỉ có điều, bản thân anh không vượt qua được nỗi sợ có bạn gái xấu – mà có thể thiên hạ sẽ xì xầm khi anh công khai điều này.

Có bạn gái đẹp có mài ra mà ăn được không? Dĩ nhiên là không, và anh cũng không cần một cô gái xinh đẹp tuyệt trần như tiên giáng thế. Anh thích một cô gái ưa nhìn, hoặc là một cô gái có gương mặt dễ nhìn. Dẫu sao thì chuyện ngoại hình vẫn phải được đặt lên hàng đầu, sau đó mới là tính cách. Cái phim “Cô gái xấu xí” em mà cực kết ấy, nó thực sự phi lí. Và cái kết của phim em cũng thấy rồi đó, Huyền Diệu vẫn cứ phải đi niềng răng và làm đẹp mới trở nên lung linh được như thế.

Nếu em đọc được những dòng này, anh tin em sẽ hiểu và thông cảm cho anh. Mong rằng em sẽ tìm được hạnh phúc đúng với em mong muốn. Và nhớ, đừng tìm những thằng con trai hào nhoáng em nhé!

Chủ Nhật, 6 tháng 4, 2014

Lời nhắn tháng 4 tới chàng trai đào hoa

Có phải đào hoa, yêu nhiều thì sẽ mất dần cảm giác. Nhưng nhiều là bao nhiêu, 2 hay 3, 4 hay 5, không đáp án nào là chính xác cả. 

Liệu có nhà nghiên cứu nào nói cho con gái biết trái tim chàng trai đã chứa bao nhiêu bóng hình và vị trí của bạn chiếm bao nhiêu phần trăm trong đó không. Nhiều khi ngay cả bản thân những chàng trai cũng không thể hiểu nổi trái tim mình huống gì huống hồ là khoa học hiện đại.



Con gái thì luôn muốn biết về quá khứ của người con trai mà mình yêu cho dù chúng rất có thể sẽ làm trái tim bạn tan nát. Để khi chạm đến cái sự thật đấy rồi lại đâm ra buồn bã, suy tư đủ điều. Bạn sợ mình cứ len lỏi trong trái tim người ta để tìm một chỗ đứng và hình bóng của bạn chiếm vị trí thứ bao nhiêu trong rất nhiều mối tình kia.

Nhưng rồi bạn lại tự an ủi bản thân rằng: “Mình sẽ thay đổi anh ấy, mình khác họ và không hề muốn giống họ. Nếu như mình là người cuối cùng, anh sẽ không phải chịu cô đơn, không phải chịu đau khổ nữa. Nhất định mình sẽ làm cho anh yêu mình thật nhiều và chứng minh cho anh thấy rằng tình yêu đẹp đâu chỉ có trong chuyện cổ tích thôi. Nó có thật và đang hiện hữu ngay trong cuộc sống của anh đấy”.

Ôi! Bạn nghĩ mình sẽ làm được cái điều kì diệu ấy, thay đổi bản tính một anh chàng đào hoa và chỉ thích rong chơi ư?. Liệu bạn có thể giữ được gió khi bản thân nó cứ muốn ùa đi nơi khác để tiếp tục những ngày tháng vi vu trước kia của mình không?. Vẫn có thể đấy, nếu như cả 2 bên đều sẵn sàng thay đổi bản thân và trở nên tốt hơn vì nhau. Tình yêu chân thành sẽ giúp chúng ta có thêm động lực để vượt qua chính mình và mang lại những điều hạnh phúc, tốt đẹp cho đối phương. Còn nếu không, hãy cứ để cho cơn gió bay đi đâu nó muốn, con gái nhé.

Còn chàng trai, khi nào cơn gió lang thang này sẽ ngừng thổi đây. Vì sao nó cứ rong chơi hoài không chán vậy?

Có lẽ vì chưa có cô gái nào mang đến tình yêu đích thực cho bạn hay chưa có ai có thể khiến bạn yêu say đắm và muốn gắn bó. Thế nên bạn vẫn tiếp tục tìm kiếm khắp nơi cho đến khi nào thấy được một nửa thật sự của mình?

Hay vì người bạn yêu nhất đã rời bỏ bạn ra đi, từ đó bạn cảm thấy tổn thương và không thể yêu nồng nàn bất kì ai được nữa. Bạn cứ mong mỏi sẽ tìm lại cảm giác xưa kia trong những bóng hình khác, nhưng rồi 2, 3, 4 đến 5 đi nữa, bạn vẫn chẳng thể mang những rung động tình yêu thuở ban đầu ấy trở lại.

Cũng có thể bạn không tin vào 1 tình yêu đích thức nào cả, cũng chẳng tìm kiếm nó như những chàng trai trên. Chỉ vì cô đơn, vì buồn thì tìm đến tình yêu thôi. Cứ yêu cho biết cảm giác, chán thì chia tay rồi sau đó lại bắt đầu một cuộc tình khác.

Cho dù nguyên nhân có là gì đi nữa thì điều cuối cùng ở lại bên bạn cũng chỉ là nỗi cô đơn và nuối tiếc mà thôi. Bạn có biết rằng, những mối tình đi qua, sẽ để lại không ít thì nhiều những vết thương cho người ở lại. Còn bạn đi rồi, vui vẻ bên nơi khác rồi, chẳng thể biết đến họ đã trải qua những ngày tháng chia tay khó khăn, buồn tủi thế nào đâu. Nói như thế không có nghĩa bạn thật xấu xa và đáng phê phán khi là một người đào hoa. Đơn giản chỉ là, bạn nên nghiêm túc, kiểm soát và nghiêm khắc hơn với trái tim hay cảm xúc của mình. Vì tình yêu đẹp và thiêng liêng lắm, nó không phải là một trò chơi, cũng không phải sinh ra để đùa giỡn.

Bạn có tin không, người ta vẫn thường nói: “Nếu muốn người khác yêu mình như thế nào thì hãy yêu họ nhiều hơn những gì mà mình muốn nhận được”. Bạn chỉ có một cuộc đời thôi, tuổi trẻ thì qua nhanh và thời gian chẳng thể nào quay lại được.

Sẽ có lúc bạn muốn nghỉ lại ở một nơi nào đó thật bình an cho trái tim của mình, đi mãi, đi mãi rồi cũng đến lúc đôi chân thấm mệt thôi. Thế nên, hãy dừng lại khi vẫn còn bến đỗ, chàng trai nhé.

Thứ Bảy, 5 tháng 4, 2014

Mòn mỏi chờ anh ly hôn vợ

Chút lý trí khôn ngoan còn sót lại trong tôi hối hả bảo hãy buông tay, nhưng nhìn anh cười hiền lành, người phờ rạc vì công việc tôi lại mềm lòng.

 
Tôi không biết suy nghĩ gì đang diễn ra trong đầu mình, vì cái gì mà tôi ngu muội tới mức đau thắt vẫn cố chấp không buông. Trước khi quen anh, tôi biết anh và vợ ly thân từ lâu, con anh còn quá nhỏ, anh bảo đợi con lớn thêm chút nữa sẽ ly hôn. Đừng vội phán xét tôi sao lại dại khờ tin lời của một người đàn ông có vợ bởi tôi có lý do để tin anh, ít nhất là ngay lúc đó.


Yêu đương ai cũng trải qua những tháng năm ngọt ngào và cay đắng, hình như với những kẻ như tôi càng về sau càng cay đắng. Vợ anh không muốn ly hôn, xin anh và gia đình tha thứ, cố gắng níu kéo. Cô ấy đơn phương rút đơn, khi anh biết thì mọi chuyện đã rồi. Nhiều lần tôi khuyên anh quay về với vợ, dẫu mỗi lần khuyên là mỗi lần tôi tự khứa vào tim mình, vậy mà chỉ nhận ở anh duy nhất một câu trả lời “Ly nước đổ đi không hốt lại được. Dù có em hay không có mọi chuyện vẫn như vậy, chỉ là bây giờ chưa phải lúc”.

Nói thật lòng, ở vị trí của tôi khi nghe câu nói ấy cảm giác đầu tiên là yên tâm, coi như tôi ích kỷ vì khó khăn lắm chúng tôi mới đến được với nhau, cùng nhau nếm trải, chia sẻ từng đoạn dài trong cuộc sống. Tôi biết chúng tôi đều yêu nhau nên bắt đầu nghĩ tới việc cố gắng vì anh, thậm chí chấp nhận cả việc làm một người mẹ kế không đến nỗi tệ khi anh nói muốn giao hai cha con cho tôi.

Công việc bận rộn của anh cuốn chúng tôi về hai phía, anh ít dành thời gian cho tôi hơn, những tin nhắn cuộc gọi, lịch hẹn hò dần thưa thớt. Tôi phải cảm thông cho anh ngày càng nhiều, nhốt cái tôi của mình lại để hết lòng thương yêu anh. Tôi phải sắp xếp công việc thật tốt để dành thời gian cho anh, thường xuyên chờ đợi anh trong những cuộc hẹn, thậm chí có khi bận bịu anh quên mất cả tôi.

Rồi vợ anh bắt đầu dòm ngó tôi, không có gì ghê gớm, chỉ vu vơ vài cuộc gọi nhỡ, vài tin nhắn thăm dò. Tôi nhận ra có sự khác lạ ở anh, anh mềm lòng với vợ con, mà với anh đứa con còn hơn mạng sống. Lòng tự ái của phụ nữ là thứ ghê gớm nhất, lẽ ra tôi phải hét lên với anh một trận rồi vứt anh đi, nhưng không, tôi chỉ gặp và thẳng thắn hỏi anh nếu quay về với vợ ít nhất phải cho tôi biết, cái tôi cần là sự thật.

Anh chối, tôi lại tin. Nếu nói tôi không đau là nói dối, nếu bảo tôi không nghi ngờ, không dằn vặt, không có những đêm lang thang cắn chặt môi, không có những ngày sống như kẻ mất hồn thì càng nói dối hơn. Tôi mâu thuẫn với chính mình, khi lạnh lùng trốn tránh, lúc điên cuồng kiếm tìm. Ấy mà tôi vẫn kiên trì nắm lấy anh, nhẹ nhàng bỏ qua mỗi khi bắt gặp một vài tin nhắn đời thường nhưng hơi bất thường giữa vợ chồng anh, hay tình cờ nhìn thấy đoạn video có con anh và thấp thoáng bóng dáng người vợ trong máy anh.

Xa anh tôi quay quắt với thương nhớ, hờn ghen. Tôi nghi ngờ anh sống thế nào trong căn nhà nhỏ có vợ và con, tôi đày đọa đày mình với cái suy diễn hai chiếc giường kia có khi nào gom thành một? Anh càng bận rộn, tôi càng muốn biết anh ở đâu và làm gì. Tôi gọi cho anh ngày càng nhiều, quan tâm anh gấp nhiều lần. Tôi tự làm khổ mình bằng suy nghĩ về anh hàng ngày hàng giờ. Chút lý trí khôn ngoan còn sót lại trong tôi hối hả bảo hãy buông tay, nhưng nhìn anh cười hiền lành, người phờ rạc vì công việc, cảm giác thân quen như hơi thở, tôi lại mềm lòng.

Thời gian cứ như thế trôi, tôi mỏi mòn sống. Ai đó nói với tôi hãy rời xa anh một thời gian, hãy để anh tự giải quyết rõ ràng chuyện cá nhân nếu yêu tôi thật lòng. Rồi ai đó lại bảo điều kiện của tôi quá tốt, chỉ cần buông anh ra thì cuộc sống sẽ hạnh phúc hơn, hãy suy nghĩ cho vợ anh, người ta dù lầm lỗi nhưng ít ra biết quay về và cần một mái ấm gia đình. Người ta nói nhiều lắm nhưng sao tôi dại khờ chỉ nhớ mỗi câu ngày xưa anh mệt mỏi gục đầu trên vai tôi: “Hãy hứa với anh dù có chuyện gì cũng xin em đừng bỏ anh mà đi”, tôi biết mình đang bị tổn thương, dường như không hạnh phúc.
Lam

Thứ Sáu, 4 tháng 4, 2014

Tình cũ của bạn gái dọa tự tử nếu không quay lại với anh ta

Chỉ còn một tháng nữa bạn gái tôi ra trường, mọi người nhà em vẫn gây áp lực nhưng nặng nề nhất vẫn là việc anh chàng kia dọa chết nếu chia tay.


 

Tôi đang phải trải qua câu chuyện mà có lẽ trước đây chỉ dám nghĩ nó tồn tại trên phim ảnh. Tôi quen em khá tình cờ trong một lần lướt Facebook, em là em gái một người bạn cũ của tôi. Chúng tôi nói chuyện nhiều, tâm sự cùng nhau, lần đầu tiên gặp mặt mà ngỡ như quen nhau lâu lắm rồi. Em trước đó nhận lời yêu một anh chàng bác sĩ gần nhà hơn 6 tuổi trong lúc bị gia đình ngăn cản tình yêu trước đây.

Trước khi gặp tôi, có lẽ em đã sống cuộc đời cam chịu. Tính cách của em giống tôi, cuối cùng chúng tôi quyết định đến với nhau. Giờ mọi người trong gia đình em phản đối chuyện chia tay với anh bác sĩ kia, lần lượt gọi điện, nhắn tin bắt em phải gọi điện xin lỗi anh ta, bảo em về quê xin việc sau khi ra trường. Họ nói sẽ từ mặt nếu em chấm dứt với anh ta.

Bên cạnh đó, anh ta gọi điện, nhắn tin níu kéo mà không chịu nghe lời giải thích của em, sau đó còn dọa sẽ chết nếu chia tay. Anh ta 28 tuổi, tôi không thể nghĩ một người già dặn như thế lại có thể dùng cách này để gây áp lực và cố tình lôi kéo gia đình em vào.

Tôi và em suy nghĩ rồi quyết tâm sẽ đến với nhau nhưng áp lực quá lớn. Tôi cũng đi làm được 4 năm rồi, mức thu nhập có thể chăm lo cho cuộc sống gia đình, cũng nhận được sự ủng hộ của bố mẹ mình, họ sẵn sàng vun vén cho chúng tôi kể cả bố mẹ bên em từ mặt không đồng ý. Chỉ còn một tháng nữa em ra trường, mọi người nhà em vẫn gây áp lực nhưng nặng nề nhất vẫn là việc anh chàng kia dọa chết nếu chia tay. Mong anh chị cho tôi xin lời khuyên.

Tuấn Anh


Thứ Năm, 3 tháng 4, 2014

Yêu xa – Chuyện chưa bao giờ là dễ

Yêu xa luôn là điều không hề dễ. Có rất nhiều nguyên tắc không thành văn mà cặp đôi yêu xa nào cũng nên nhớ. 

 Đừng gây áp lực cho nhau

Yêu xa – người trong cuộc đã chịu rất nhiều thiệt thòi khi không thể thường xuyên gặp mặt, đưa đón, hẹn hò nên việc gây áp lực cho nhau càng là điều tối kỵ. Vũ Ngọc Thủy (20 tuổi – Hà Nội) đã chấp nhận chờ đợi cậu bạn trai đi du học trong vòng ba năm. Mối tình của họ đã kéo dài hơn hai năm và thời gian chờ đợi của Thủy đã gần kết thúc và cả hai vẫn đang rất hạnh phúc dù xa cách nhau hàng nghìn cây số. Để có được hồi kết này, Thủy chia sẻ rằng: “Mình đã phải cố gắng rất nhiều. Có những lúc tủi thân, cũng có những lúc lòng tin bị lung lay, nhưng cuối cùng cũng tự mình trấn an mình và vững lòng đi tiếp”.



Theo Thủy thì đừng tự chất vấn mình rằng: “Liệu mình có nên chờ đợi một điều vô ích không?”, bởi nó sẽ làm cho lòng tin tự nhiên trở nên mơ hồ, dẫn đến đủ mọi nghi ngờ linh tinh. Cảm giác không được người yêu tin tưởng sẽ khiến đối phương khó chịu và vô tình khiến họ cảm giác áp lực.

Hãy rõ ràng trong các mối quan hệ

Không có người yêu bên cạnh, không nhất thiết phải ở luôn trong nhà, không ra ngoài vui chơi với bạn bè, nhưng tốt nhất nên đi cùng những người mà cả bạn và người yêu đều có quen biết. Thiếu hụt về thông tin là vấn đề mà tình yêu xa nào cũng gặp phải, cho nên đừng làm gì khiến đối phương cảm thấy mình không rõ chuyện gì đang xảy ra.

Nhắn tin cả ngày không bao giờ là sự lựa chọn tốt, vì nó có thể gây nhàm chán và hết chuyện để nói. Nhưng mỗi ngày một tin nhắn lúc thức dậy và trước khi đi ngủ sẽ khiến cả hai cảm thấy ấm áp hơn.

Chuyện cãi vã trong tình yêu là hết sức bình thường và đó cũng là một gia vị nêm đúng cách thì vô cùng ý nghĩa. Tuy nhiên, sự hạn chế bởi khoảng cách địa lí sẽ khiến cho những lần giận nhau trở nên rất kinh khủng, bởi người giận không được người yêu đến bên vỗ về, còn người bị giận cũng bất lực vì không thể chạy đến bên người kia. Cho nên yêu xa, nên dùng thái độ tích cực và chân thành nhất để trò chuyện cùng nhau, đừng gay gắt hay làm quá lên, cả hai đều chẳng dễ chịu gì.

Đừng dành chỗ cho sự nghi ngờ

“Mỗi người đều có cách yêu thương và giữ gìn tình cảm khác nhau, nhưng tất cả đều chỉ vì muốn trân trọng và giữ cho mối tình dài lâu cũng như ở bên nhau thật hạnh phúc”, đó là quan niệm của Thu Hương (Lâm Đồng). Và cách để cô nàng gìn giữ tình yêu của mình cùng người bạn trai ở quê nhà trong suốt thời gian học đại học ở xa là sự tin tưởng.

Đừng để sự nghi ngờ có cơ hội nảy sinh dù chỉ là một mẩu nhỏ, vì nó sẽ ngấm ngầm lớn lên và xâm chiếm đầu óc, khiến cho những suy nghĩ tiêu cực bắt đầu xuất hiện.

Ghen làm cho tình yêu thêm ngọt ngào, nhưng nếu đã yêu xa mà còn thiếu tin tưởng và ghen tuông vô tội vạ lại là cách nhanh nhất để đẩy mối quan hệ của hai người đến bờ vực thẳm.

Tránh để mình trong tình trạng mất tích

Yêu xa, ngoài sự lo lắng người yêu sẽ yếu lòng mà đến bên một người khác, còn trăm ngàn những lo lắng khác như về cuộc sống của người ấy. Chính vì vậy mà dù bận rộn thì người ta vẫn dành cho nhau những mẩu tin nhắn dù ngắn như chứa đựng sự quan tâm, không chỉ thể hiện yêu thương mà còn để đối phương biết mình vẫn ổn.

“Có nhiều bạn, khi giận nhau thì khóa máy, khóa facebook, biến mất khỏi tất cả các phương tiện cả hai thường dùng để trò chuyện với nhau. Điều này không hề có tác dụng thể hiện cơn giận trong lòng mình như bản thân mong muốn, mà nó chỉ khiến người kia sợ hãi và áp lực. Khoảng cách đã khiến hai người chỉ có thể cảm thấy nhau qua công nghệ, nhưng vì giận dỗi mà kết thúc luôn điều này thì hai người rất có thể sẽ mãi mãi lạc mất nhau” – Như Quỳnh, cô nàng đã có “thâm niên” 2 năm yêu xa cho biết.

4 điều tối kỵ các cặp đôi yêu xa cần tránh

Như Quỳnh từng rất hoang mang khi bạn trai khóa tất cả phương tiện liên lạc khi hai người giận nhau

Tình yêu luôn cần sự chia sẻ và cảm thông, yêu xa lại càng đòi hỏi điều này nhiều hơn, nên dù thế nào thì đôi bên cũng cần duy trì liên lạc với nhau đều đặn. Nếu không phải có chuyện gì ngoài ý muốn, đừng lặn mất một cách bất ngờ. Và sau khi đã chẳng may biến mất, hay nhớ giải thích cho đối phương biết rõ ràng nguyên nhân.



Việc giận dỗi nhau rồi viết một status dài dòng để ở chế độ công khai trên facebook rồi lặn mất tăm không phải là điều hay để thử dù chỉ một lần. Cũng đừng để lại cho người kia tuyên bố động trời rằng mình sẽ không bao giờ nói chuyện với họ nữa, sau đó thì thật sự mất liên lạc. Dù mục đích của bạn chỉ là dọa một chút, nhưng nhiều khi đối phương tưởng thật và cứ thế làm theo thì hai người sẽ mất nhau một cách oan ức.

Tạm kết

Có vô vàn những điều nên tránh khi yêu xa, bởi mối quan hệ kiểu này vô cùng nhạy cảm. Nhưng chung quy, chẳng thể có một lối mòn nào để người ta cứ thế mà đi theo, bởi mỗi người một tính cách và có một câu chuyện tình khác nhau. Cho nên, để giữ gìn tình yêu chịu sự chi phối bởi khoảng cách địa lí, hãy luôn biết đặt mình vào vị trí của đối phương để suy nghĩ và hành động. Làm như vậy, bạn sẽ biết mình muốn gì và ghét điều gì để tránh đừng thực hiện với người yêu mình.


Thứ Hai, 31 tháng 3, 2014

7 cách khiến người cũ phát điên lên vì ghen

Có vô vàn lý do khiến bạn muốn Ex – người cũ phát ghen. Đó có thể là cách để anh ấy trở về bên bạn, nhưng cũng đôi khi chỉ bởi vì bạn muốn chứng tỏ cho anh ta thấy đã bỏ lỡ điều gì ở một cô gái tuyệt vời. 



Bạn trông thật hạnh phúc

Thật khó để trông có vẻ hạnh phúc khi vừa mới chia tay người ấy. Nhưng hãy không ngừng nhắc nhở bản thân bạn đang sống vì điều gì, và Ex có phải lý do duy nhất để bạn tồn tại trên đời hay không? Thế cho nên hãy hạnh phúc thật sự, vì bên cạnh bạn có rất nhiều đáng trân quý, những người thân yêu mới đem lại cho bạn niềm vui và tiếng cười.

Cách để bạn trông thật hạnh phúc: Dẹp bỏ những món quà anh ấy đã tặng khỏi tầm mắt. Nuông chiều bản thân với những sở thích và thói quen làm bạn thấy hài lòng.

Cư xử trưởng thành

Nước mắt, quỵ luỵ chỉ khiến người cũ nhìn bạn với ánh mắt thương hại, nhiều khi với những anh chàng thích trêu đùa trái tim của con gái, họ chỉ thấy bạn nực cười. Hãy tự tin, cho anh ta thấy mình sẽ dễ dàng vượt qua chuyện này. Nếu chẳng may có giáp mặt trong một tình huống đặc biệt, đừng ngần ngại mỉm cười chào và tự tin nói chuyện với người xưa.

Hãy nhớ, nếu bạn chỉ muốn anh ta phát ghen lên vì bạn đã quên được anh ta, thì trong giao tiếp tuyệt đối đừng buông lời tán tỉnh. Quan trọng là sự thân thiện, nhưng vẫn xa cách.

Trò chuyện vui vẻ với những chàng trai khác

Đừng cố gắng có ngay người yêu mới sau khi chia tay người cũ chỉ vài tháng, hoặc thậm chí vài ngày. Bạn chỉ cần làm bạn với những cậu con trai khác mà thôi. Bắt tay ngay vào mối tình mới là không công bằng cho cả người mới đến lẫn trái tim bạn.

Trong thời gian trò chuyện vui vẻ với những chàng trai khác, bạn sẽ biết Ex liệu có muốn quay về với mình không. Anh ấy sẽ ghen tuông và cố gắng thu hút lại sự chú ý của bạn, hoặc chẳng quan tâm gì. Lúc đó bạn cũng sẽ có câu trả lời cho riêng mình về chuyện liệu có cần thiết để “kích ngòi” ghen tuông với người cũ nữa hay dừng lại.



Tập trung cải thiện bản thân

Hãy cải thiện những thói quen xấu và biến mình trở nên hoàn hảo hơn. Đi du lịch và check in facebook nếu bạn có thể. Học thật xuất sắc và chụp hình điểm cao khoe với thiên hạ. Hãy làm bất cứ điều gì bạn muốn, miễn sao có ích cho chính mình. Bởi vì nếu anh ta không ghen tị với sự mạnh mẽ, tự tin và độc lập của bạn, thì bạn cũng sẽ học hỏi được rất nhiều kinh nghiệm trong quá trình làm mới bản thân.

Từ trong ra ngoài bạn đều ổn

“Look good and feel good”, hãy nhấn F5 cho chính mình. Thay đổi diện mạo một cách tích cực, để kiểu tóc mới, ăn mặc đẹp hơn, vui vẻ và cười thật nhiều. Chính nguồn năng lượng toát ra từ bạn sẽ khiến người cũ bất ngờ và ngạc nhiên. Rất nhiều người đã thử và phải công nhận rằng cách để Ex thấy nuối tiếc nhất chính là hình ảnh thay đổi theo chiều hướng tích cực ngay sau khi 2 người chia tay nhau.

Tận dụng lợi thế của mạng xã hội

Nếu bạn sử dụng Facebook/Pinterest/Twitter, hãy tải lên những bức ảnh cho thấy bạn ổn sau khi chia tay. Đừng đăng những lời mùi mẫn, khóc lóc với dáng vóc tiều tuỵ. Nhiều anh chàng sau chia tay, dù đã xoá nick của người yêu nhưng vẫn giữ thói quen lén lút theo dõi những cập nhật mới nhất để biết người kia hiện giờ thế nào. Mạng xã hội cũng giúp bạn trò chuyện với những chàng trai tiềm năng, thế nên chính những đoạn bình luận qua lại trên mạng xã hội của bạn sẽ làm người cũ phải ghen đấy. Nếu hai bạn không xoá nick của nhau, hãy ẩn bài đăng của anh ấy để mình không phải bận tâm.

Một số bí kíp nho nhỏ: Hãy thêm một chút gia vị bí ẩn vào status của mình. Những thứ mập mờ, không rõ ràng, gây tò mò lại có hiệu quả hơn cả. Ví dụ như: bạn đăng 1 bức hình ở một nơi khác thành phố mình đang sống và ghi dòng trạng thái “Trạm dừng chân tiếp theo!”, đăng hình bạn đang âu yếm chú cún với câu nói “Hai chị em đi chơi thôi!”…

Hãy bỏ qua anh ấy, đừng nhắc đến Ex trong mỗi dòng trạng thái của mình. Anh ấy sẽ phát bực và ngấm ngầm cảm thấy ghen với năng lượng mạnh mẽ của bạn đấy.

Đừng lập tức trả lời nếu anh ấy nhắn tin cho bạn

Nếu anh ta gửi tin nhắn cho bạn, đừng vội trả lời ngay. Hãy để nó qua đi 1-2 ngày, sau đó mới nhắn lại. Anh ấy phải gọi điện hay nhắn tin trước nghĩa là bạn mới là người nắm quyền chủ động. Tận dụng lợi thế này để “làm cao” nhé. Nhắn lại như “Xin lỗi, giờ em mới thấy tin nhắn”, “Mấy ngày qua hơi bận nên không trả lời ngay được, có việc gì thế anh?”… là những kiểu câu gây độ sát thương cao nhất cho đối phương đấy.

Hãy suy nghĩ thật kĩ trước khi muốn làm những điều trên. Chừng nào bạn còn muốn người cũ phải ghen với mình, chừng ấy hình bóng anh ta vẫn còn trong tâm trí bạn. Với những người không xứng đáng, cách tốt nhất là sống thật tốt, quên đi quá khứ, đừng liên quan Ex nữa.


Thứ Bảy, 29 tháng 3, 2014

Bạn trai tôi làm cô gái khác có bầu

Trước khi đến với tôi, anh đã khiến một người con gái mang thai, nay được hơn một tháng. Anh bảo, một lần họ rủ nhau đi uống bia, rồi chị muốn làm chuyện đó với anh.

 


Tôi 22 tuổi, sinh viên năm cuối, quả thực thời gian này tôi cảm thấy rất áp lực. Tôi quen một anh hơn 8 tuổi, trước khi đến với tôi anh đã đi quá giới hạn với một người con gái, chị đã mang thai đến nay được hơn một tháng, đó là theo lời anh kể. Anh bảo chỉ là bạn với chị. Anh không kiềm chế được nên chuyện đó đã xảy ra. Một tháng sau chị liên lạc lại với anh nói đã có thai, anh đưa chị đến bệnh viện kiểm tra và đúng như chị nói.

Tôi phát hiện việc anh làm vì biết được mật khẩu điện thoại của anh, mở phần lịch sử cuộc gọi và tin nhắn tôi thấy anh lưu số của chị là "My love". Lúc đầu nghĩ đó là mẹ anh nhưng khi tò mò mở phần tin nhắn ra tôi sốc quá, không khóc được. Tôi thấy anh nhắn tin nói yêu chị nhiều trong khi hàng ngày cũng nói yêu tôi.

Anh nói nhắn tin và lưu số chị bằng tên như vậy để chị yên tâm không lo lắng, bối rối khi cái thai đang lớn dần. Tôi hỏi anh có nghĩ sẽ đưa chị về nhà ra mắt ba mẹ và cưới không, anh nói không bao giờ. Chuyện anh yêu, đi chơi, nhắn tin cho tôi chị đều đọc được hết, chị nói chấp nhận chuyện này. Tôi lo sợ vì đã yêu anh quá nhiều và anh cũng vậy. Giờ tôi phải làm sao, mọi người hãy cho tôi lời khuyên.

Thục

Thứ Sáu, 28 tháng 3, 2014

Cảm xúc của tình yêu qua 7 màu sắc

Tình yêu là thứ không cần nói cũng có thể dễ gây nghiện vì những thứ mang tên cảm xúc len lỏi giữa trái tim của hai con người khi yêu.

Rung động



Đây là cảm xúc đầu tiên, trong đôi mắt ánh lên sự dịu dàng khi nhìn thấy "người ta", niềm vui khi được trò chuyện và muốn nhắn tin cả ngày để tìm hiểu đối phương, là sự ấm áp trong lòng mỗi khi nghĩ đến họ, khi nhận được tin nhắn. Tình yêu nào cũng đến từ những rung động đầu tiên như màu trắng tinh khôi trong bảng màu đa sắc.


Bồi hồi nhớ nhung


Không ai yêu mà chưa từng trải qua cảm giác bồi hồi, nhớ nhung, ngay cả khi ngồi cạnh bên nhau cũng có thể nhớ nhau rồi. Vỏn vẹn trong từ nhớ đã có nhiều cảm xúc, có khi chỉ một câu "anh nhớ em" cũng làm ta ngất ngây.

Say mê
Sự say mê dễ nhận ra, là cảm xúc rõ ràng nhất của tình yêu và hiển thị ngay trong đôi mắt. Nếu bạn chỉ rung động nhất thời thì không thể nhìn thấy trong ánh mắt dành cho người ta một cảm xúc mê say. Say là không tỉnh, và mê cũng là không tỉnh. Vậy nên, khi hai người đang đắm chìm trong cảm xúc này thì mắt chỉ nhìn thấy nhau, tay đan lấy tay và tim cùng chung một nhịp đập. Mọi thứ quanh những đôi yêu nhau lúc này chỉ toàn một màu xanh tươi mát của thiên nhiên, cỏ cây.

Ấm áp quan tâm


Những giây phút ở bên nhau không chỉ là để trao nhau ánh mắt. Lúc này đây, những yêu thương vụn vặt được tích cóp đủ để biến thành những hành động quan tâm và cử chỉ lo lắng. Xúc động với những điều đơn giản đó, bình yên với những cảm xúc đó, có vẻ, tình yêu lúc này đã trong xanh như màu trời.
Nhập mô tả cho ảnh

Hờn dỗi

Có thể cô ấy đang hờn dỗi vì sự đến muộn, vì lý do nhiều việc mà thiếu sự quan tâm, vì trả lời tin nhắn chậm hoặc vì ánh nhìn không còn hướng về một phía. Hờn dỗi cũng như màu vàng, được hòa trộn giữa màu xanh lá của say mê và màu xanh dương của bình yên, để tăng thêm màu sắc cho cuộc tình của bạn, để chứng minh trong tình yêu cũng như cuộc sống, không thể cứ mãi sóng êm biển lặng được. Lắng nghe và chia sẻ với nhau nhiều hơn để bỏ qua hờn dỗi, đưa con thuyền tình yêu của mình đến bờ bến tiếp theo.

Ngọt ngào

Ngoài kẹo, chỉ có tình yêu mới diễn tả được cung bậc ngọt ngào. Vượt qua khó khăn, tình yêu của bạn ngày càng thêm sắc hồng dịu ngọt. Một cái ôm chặt hay một nụ hôn khi hai trái tim hòa chung một nhịp đập để lắng nghe yêu thương vỗ về là minh chứng ngọt ngào nhất của tình yêu.

Hạnh phúc thăng hoa

Đôi khi một cái ôm còn giá trị hơn một nụ hôn, bởi cảm giác khi được nửa kia nhấc bổng lên không trung và ghì chặt vào lòng như ôm cả thế giới trong tay sẽ khiến nàng hạnh phúc ngất ngây. Mọi thứ xung quanh như tan biến, chỉ còn lại thế giới riêng của hai người, của cảm xúc thăng hoa, mãnh liệt như màu đỏ tượng trưng cho ngọn lửa tình yêu. Khi đã đủ nóng để thăng hoa cũng là lúc người trong cuộc đang hy vọng hướng tình yêu đó sang một trang mới.

Dẫu đi qua bao nhiêu ngày tháng, bao nhiêu thăng trầm, bao nhiêu cảm xúc, thì những đôi lứa yêu nhau cũng mong muốn tình yêu đó là tương lai hướng đến những ngày sau, chứ không phải là ký ức mãi miết trôi về ngày cũ.

Thứ Năm, 27 tháng 3, 2014

Anh chia tay vì tôi không chịu làm 'chuyện ấy'

Từ khi anh đi làm, công việc ổn định, những tưởng hai đứa sẽ hạnh phúc hơn, ai dè anh càng ngày càng ép tôi chuyện đó. Tôi thấy bế tắc, nhiều khi nghĩ anh không yêu mình. Anh nói nếu không cho anh sẽ ngoại tình.

 


Tôi 24 tuổi, bạn trai 25, từng là bạn cấp 3. Hồi đó tôi không thích anh, thậm chí là ghét. Không ngờ 2 năm sau khi vào đại học chúng tôi lại có cảm giác thích và tán tỉnh nhau. Tôi đến với anh cũng vì sự háo thắng của tuổi mới lớn.

Anh nói yêu anh tôi sẽ khổ. Có lẽ nỗi khổ ấy bắt đầu khi chúng tôi có với nhau nụ hôn đầu tiên. Cảm giác của tôi vừa lâng lâng vừa lạ lẫm. Mọi thứ với tôi quá bối rối nhưng anh thờ ơ, sau đó nói không hợp nhau. Tôi sốc quá, vẫn đeo đuổi cảm giác ấy dù là đau khổ. Cuối cùng chúng tôi cũng chính thức yêu, nhưng anh ít quan tâm, nhiều lần làm tôi buồn và tổn thương, giai đoạn sau anh cũng có sự thay đổi chút ít.

Có một điều từ khi quen nhau anh luôn đòi hỏi. Tôi sinh ra trong gia đình gia giáo, được mọi người nhận xét là xinh, còn anh so với tôi thì rất xấu, chỉ có tài và học giỏi. Dù cho anh đòi hỏi nhưng tôi vẫn cố gắng khuyên nhủ và giữ mình. Để thỏa mãn cho anh, chúng tôi đã quan hệ bên ngoài từ một năm trở lại đây.

Trải qua thời sinh viên khốn khó, giờ anh đi làm, công việc ổn định, những tưởng hai đứa sẽ hạnh phúc hơn, ai dè anh càng ngày càng ép tôi chuyện đó. Tôi thấy bế tắc, nhiều khi nghĩ anh không yêu mình. Anh nói nếu không cho anh sẽ ngoại tình.

Rồi anh lén lút quen người con gái khác. Khi tôi phát hiện, tức quá đã tát anh vì tình cảm dành cho anh rất nhiều mà nỡ phụ tôi sau bao nhiêu năm gắn bó. Anh không tâm lý, khá bảo thủ, sau cái tát ấy anh hận tôi, nói tôi không có quyền đánh anh, tôi chưa là gì cả, người yêu cũng chưa làm gì quá giới hạn. Tôi không cho anh mới vậy chứ cho rồi mà anh ngoại tình thì mới được quyền nói.

Tôi buồn và suy sụp, nói sẽ là của anh khi đã là vợ chồng, nếu không muốn cưới sớm thì đính hôn trước, 2 năm nữa cưới vì hiện giờ cả hai đều có dự định học thạc sĩ. Anh nói sẽ chịu trách nhiệm về việc mình làm nhưng không muốn tôi có thai, vài năm nữa rồi cưới chứ không cần phải đính hôn từ bây giờ. Không ai chịu ai cả, tôi quyết định chia tay.

Tôi thấy anh trăng hoa vì nhiều lần giả vờ là người con gái khác mà anh vẫn nói chuyện, đùa vui, tán tỉnh, hẹn đi chơi, anh yêu không xác định ngày mai. Đến giờ tôi vẫn không biết anh có yêu mình thật không. Cảm giác của tôi với anh vẫn còn nhưng lòng tin đã mất đi sẽ không bao giờ trở lại. Hiện giờ chúng tôi đã chia tay. Không biết sau này tôi có gặp được người đàn ông tốt và thực sự yêu mình không? Hãy chia sẻ cùng tôi.

Kiều Hoa

Thứ Tư, 26 tháng 3, 2014

Lấy cô gái không yêu, liệu tôi có hạnh phúc

Bố mẹ cô ấy rất ưng và muốn gả con cho tôi ngay lần đầu tôi sang nhà ra mắt. Tôi càng cố quen, càng đi chơi với nhau nhiều càng cảm thấy sợ hãi, tôi nhận ra mình vẫn chưa thể quên được người cũ.


Tôi yêu em từ khi cả hai còn học lớp 10, tình đầu trong sáng. Hai đứa yêu nhau vô tư, không phải lo lắng gì về vật chất vì nhà tôi khá giả. Gia đình hai bên đều biết nhau, bố mẹ đều ưng thuận, tôi nghĩ ra trường có công việc sẽ làm đám cưới. Chúng tôi gọi nhau là vợ chồng, yêu thương quấn quýt suốt 6 năm, lúc nào cũng như mới yêu vậy.


Bẵng đi một thời gian, tôi lo học vì là năm cuối cấp, còn em đi làm thêm. Em quen người mới kém 3 tuổi, theo em kể rất đáng thương, có hoàn cảnh gia đình khốn khó. Hai tháng sau, em nói xin lỗi tôi và bảo không thể bỏ mặc cậu ta. Tôi chấp nhận chia tay.

Bản thân không phải người dễ rơi nước mắt nhưng ngày chia tay em, đi trên đường tôi đã khóc. Tôi xin nghỉ học hai tuần vì hễ nghĩ tới em là nước mắt rơi không sao kìm lại được. Tôi không hiểu vì sao lại như thế, không làm gì sai, không để em thiếu thốn thứ gì, có chăng là do tôi quá bận học mà không thể yêu chiều em như trước, vậy mà tôi đã mất em mãi mãi.

Chia tay mối tình này năm tôi 22 tuổi. Tôi chọn cách sống cô độc hơn hai năm, từ bỏ ý định đi du học thạc sĩ, mải miết đi làm để thôi nghĩ về em. Ngoài công việc chính ở văn phòng, tôi xin làm bán thời gian ở quán cà phê để bòn rút sức lực, mỗi đêm về nhà là lăn ra ngủ. Rồi tôi mở lòng mình với người con gái học chung lớp đại học ngày xưa, người thầm thích tôi nhiều năm rồi. Dù tôi nói vẫn còn yêu người cũ nhưng cô ấy vẫn chấp nhận và kiên nhẫn chờ đợi tôi thay đổi.

Tháng ngày dài, một thân một mình cô độc quá, tôi nghĩ chắc cũng đến lúc tìm cho mình một chốn đi về. Tôi chính thức quen cô ấy, chẳng bao lâu hai đứa quyết định sẽ cưới. Bố mẹ cô ấy rất ưng và muốn gả con cho tôi ngay lần đầu tôi sang nhà ra mắt. Tôi càng cố quen, càng đi chơi với nhau nhiều càng cảm thấy sợ hãi, tôi nhận ra mình vẫn chưa thể quên được người cũ.

Tôi cũng biết nếu để lỡ mối duyên này có thể còn phải cô độc và đau khổ những ngày tháng dài nữa. Bạn bè nói “Thà lấy người yêu mình chứ đừng lấy người mình yêu”, bố mẹ cô ấy giục cưới trong năm nay vì hai bác đã già, có mỗi cô ấy là con.

Tôi cứ khất lần khất lữa, không biết phải làm sao. Từ khi chia tay tình cũ, 3 năm rồi tôi không rung động trước bất cứ cô gái nào, chỉ mong mình được hạnh phúc và bình yên như ngày xưa mà sao khó quá. Giờ tôi nghĩ mình đối với bạn gái hiện tại rất tốt, cô ấy cũng vậy, có thể sống với nhau cả đời cũng được, nhưng đêm xuống nghĩ lại mọi chuyện sao thấy buồn quá. Liệu kết hôn với cô ấy, người con gái tôi không thật sự yêu, có thể tìm được hạnh phúc và bình yên không?





Thứ Ba, 25 tháng 3, 2014

Bí mật giữ tình yêu luôn bền chặt

Không có bất kỳ công thức nào cho một mối quan hệ hạnh phúc. Nó là tổng hòa của nhiều yếu tố mà có thể bạn chưa nhận ra được.

 Trong chuyện tình cảm không thể đưa ra bất kỳ một khuôn mẫu hay công thức nào để đem vào áp dụng cho từng mối quan hệ. Cũng không thể bắt người này phải dập khuôn theo người kia. Một mối quan hệ hạnh phúc khi nó là mối quan hệ bền vững và mạnh mẽ. Dưới đây là 7 bí mật tuyệt vời giúp bạn có được một mối quan hệ hạnh phúc.

Không hướng tới sự hoàn hảo

Khi bắt đầu một mối quan hệ, bạn phải hiểu rằng chẳng có mối quan hệ nào là hoàn hảo cả. Hầu hết các cặp đôi đi được tới bến bờ hạnh phúc cũng là do họ đã trải qua rất nhiều thăng trầm kể từ khi bắt đầu yêu nhau. Vì thế bạn chỉ nên mong muốn có được một mối tình tốt đẹp hơn là yêu cầu một sự hoàn hảo.

Hãy cởi mở với đối phương kể cả nó có khiến hai bạn xung đột hay đối đầu. Bởi bạn nên hiểu rằng những bất đồng đó có thể giúp hai bạn hiểu nhau hơn và giúp mối quan hệ của hai bạn phát triển. Vì vậy, đừng e dè khi phải đối diện với một cuộc tranh cãi. Điều duy nhất bạn cần làm là đưa ra biện pháp để giải quyết tranh cãi một cách nhanh chóng cũng như tạo điều kiện để hiểu hơn về đối phương của mình.




Tôn trọng lẫn nhau

Một mối quan hệ được coi là thành công khi mà cả hai cần phải biết được ý nghĩa, giá trị của nửa kia. Điều này chỉ có thể đến khi hai bạn tôn trọng lối sống, thái độ và ý kiến của nhau. Sự tôn trọng này sẽ đem lại thế cân bằng “quyền lực” trong mối quan hệ và cũng là cơ sở để giúp mỗi bạn phát triển theo cách riêng của mình.

Không so sánh

Một trong những sai lầm lớn nhất mà bạn có thể mắc phải là so sánh bạn trai của mình với người cũ hoặc so sánh mối quan hệ của hai bạn với một mối quan hệ khác. Bạn nên biết rằng mỗi người đều có một thế mạnh của mình cũng như mọi mối quan hệ đều có những vấn đề riêng của nó mà nếu không phải người trong cuộc bạn sẽ không thể hiểu được. Thật không công bằng để so sánh mối quan hệ của bạn với người khác. Bạn nên tập trung vào những gì bạn có và tìm cách để giúp nó tốt hơn. Trân trọng những điều tốt đẹp mà bạn có và cố gắng cải thiện những điều tiêu cực là việc cần thiết hơn cả.



Học cách tha thứ

Nếu bạn có khả năng để tha thứ cho bản thân và đối phương thì đó sẽ là ưu điểm giúp mối quan hệ của bạn được bền vững. Đừng để những thù hận hay những bất đồng trong quá khứ làm ảnh hưởng tới mối quan hệ hiện tại. Sự tha thứ không chỉ giúp cho bạn được bình an trong chính tâm hồn mình mà nó còn giúp bạn trở thành một con người cởi mở hơn đấy.

Nuôi dưỡng tình cảm

Nhiều khi ở trong một mối quan hệ quá lâu dễ khiến hai người cảm thầy buồn chán. Và rồi chúng ta quên mất việc phải nuôi dưỡng tình cảm hàng ngày để mối quan hệ của hai người luôn được “mạnh khỏe”. Hãy tự làm mới mối tình của bạn hay cuộc sống hôn nhân của bạn, nó là điều cần thiết để ngăn cho mối quan hệ của hai người bị đi xuống. Một chút thay đổi cũng sẽ giúp cho “biểu đồ tình cảm” của hai bạn biến thiên không chừng?



Xây dựng một tình bạn mạnh mẽ

Nếu mối quan hệ của hai bạn dựa trên một tình bạn tốt thì nó sẽ đứng vững với thời gian. Hai bạn có thể chia sẻ, giúp đỡ nhau không phải với tư cách vợ chồng mà là như hai người bạn. Điều này cũng sẻ đảm bảo rằng bạn duy trì được cảm xúc của nhau. Có một tình bạn tốt cũng sẽ giúp cho việc ghen tuông, tính sở hữu và ích kỷ được hạn chế phần nào.

Cùng nhau chia sẻ những thăng trầm trong cuộc sống

Hãy xác định hai người yêu nhau giống như cùng tham gia vào một dự án, do đó cần phải đồng lòng và hỗ trợ lẫn nhau để đạt được mục tiêu. Nói cách khác, bạn hãy chia sẻ chiến thắng cũng như là thất bại của nhau. Nên nhớ rằng chỉ cần một cái ôm hoặc một cái siết tay ân cần cũng sẽ giúp cho người ấy được an ủi và tiếp thêm sức mạnh để vượt qua những khó khăn của cuộc đời.

Thứ Hai, 24 tháng 3, 2014

Có nên bỏ chồng để trụ lại thành phố

Gia đình chồng muốn chúng tôi về quê. Tôi chọn sống lại thành phố một mình đi làm nuôi con nhưng anh và gia đình không chấp nhận, họ đòi bắt con tôi về quê để chăm sóc. Tôi có nên chia tay để giữ quyền nuôi con?


Tôi và anh cưới nhau 5 năm, biến cố không nhiều, chỉ sóng gió từ khi hai đứa làm ăn thất bại. Ngược thời gian về 5 năm trước, anh là con một trong gia đình, tôi quen anh lúc đó làm chung công ty, thời gian quen nhau không lâu, gia đình bên tôi xảy ra nhiều mâu thuẫn vì thế tôi vội vàng nhận lời anh để cưới và không suy nghĩ đắn đo gì. Hai đứa khá vui vẻ vì có cuộc sống riêng tư, sáng đi làm tối về nhà chơi game, cuộc sống cứ thế trôi qua.



Dần dần trong công ty nhiều sự đấu đá nhau, nhiều bất mãn, sếp không công bằng, tôi và anh quyết định ra riêng lập nghiệp. Ba má anh đã bán căn nhà hai đứa ở, mở tiệm studio để tụi tôi kinh doanh. Vợ chồng làm chung lâu ngày xảy ra mâu thuẫn. Sau 3 năm kinh doanh không mấy thuận lợi, vợ chồng tôi quyết định sang tiệm và đi kiếm việc làm. Sóng gió xảy ra từ đây.

Về sống chung với ba má chồng, ông bà tính bảo thủ và độc quyền, không cho con cái quyết định chuyện gì hoặc làm gì cũng không được ý kiến. Mua đồ chơi cho con chơi bà cũng phải bắt mua theo ý bà. Làm phòng riêng cho vợ chồng tôi, tới chuyện trang trí phòng theo ý muốn vợ chồng cũng không được, chúng tôi không nói được tiếng nào. Sống chung bị lệ thuộc nên tôi không dám nói gì.

Dần dần tôi tìm được việc làm ổn định, lương cũng khá. Đùng cái ông bà bắt phải về quê sống, lý do giờ cuộc sống khó khăn, về đó kiếm được nhiều ăn nhiều, dù sao cũng là nhà của mình còn hơn trong này thuê nhà, buôn bán, đi làm không có nhiều tiền, không dư giả.

Ông bà dự tính về đó mua đất xây nhà cũng không cho vợ chồng tôi biết, làm giấy tờ xong xuôi mới thông báo. Tôi bất mãn và rối bời, chồng lại không cùng suy nghĩ, anh muốn về đó sống cùng ba mẹ, không muốn tự lập riêng cùng tôi, sợ phải lo toan nhiều thứ. Tôi cảm thấy buồn vì anh không cùng chí hướng, mặc dù thành phố khó khăn nhưng điều kiện sống, con vui chơi ăn học cũng tốt hơn, không thiếu thốn như về tỉnh.

Anh nói tôi chỉ biết lo cho bản thân. Tôi có đưa ra giải pháp anh về đó làm trước 1-2 năm xem công việc có thích hợp không, nếu không lại quay vào TP HCM, lúc đó còn có tôi. Gia đình anh không đồng ý vì chồng đâu vợ đó. Giờ tôi phải làm thế nào, tôi chọn sống lại thành phố một mình đi làm nuôi con, nhưng anh và gia đình không chấp nhận, họ đòi bắt con tôi về quê để chăm sóc. Tôi có nên đi bước cuối cùng là chia tay để giữ quyền nuôi con không? Mong nhận được lời khuyên chân thành.

Thanh

Chủ Nhật, 23 tháng 3, 2014

Có chồng rồi tôi chẳng dám lấy trai tân

Tôi luôn nghĩ, gái đã có chồng thì nên lấy người từng có gia đình. Lấy người là trai tân sau này họ sẽ coi thường mình, moi móc quá khứ của mình nếu như có chuyện gì đó xảy ra.


Lấy chồng lần thứ nhất, tôi cảm thấy đó là chuyện hạnh phúc nhất đời mình. Tôi từng cám ơn ông trời vì ông ấy đã ban cho tôi những điều ý nghĩa và cho tôi được gặp anh, được cưới anh, người mà tôi yêu thương vô vàn. Qua 3 năm tìm hiểu nhau, trải qua nhiều sóng gió thăng trầm, có lúc tưởng như gục ngã, cuối cùng tôi lại đứng dậy, vững vàng hơn và chúng tôi đến được với nhau.

Chúng tôi chia sẻ với nhau nhiều, cả gánh nặng vật chất và tinh thần. Anh cũng cho tôi nhiều thứ mà trước giờ tôi không có, nhất là tình yêu của anh dành cho tôi. Mọi thứ đến với tôi thật êm đềm. Chúng tôi vạch rõ kế hoạch tương lai, sinh con đẻ cái, vạch rõ chuyện mình cần phải làm là gì, để chúng tôi có cơ sở vững chắc sau này.

Thế rồi, sau 3 năm tìm hiểu và dành tình cảm cho nhau, tôi quyết định kết hôn với anh. Cuộc sống vợ chồng son thật hạnh phúc, tuần trăng mật ngọt ngào hơn bao giờ hết. Người đàn ông mà tôi yêu thương tưởng chừng như không bao giờ có thể chia lìa ấy, đâu ngờ lại có một ngày phũ phàng từ bỏ tôi.

Sau thời kì vui vẻ, chúng tôi trở về với guồng quay cuộc sống, làm công việc mà mình vẫn thường làm để kiếm tiền và lo cho gia đình. Hai chúng tôi có thuê một căn hộ tốt để ở và lập nghiệp trên thành phố. Công việc của anh tốt hơn tôi, còn tôi chỉ làm về hành chính, lương vài triệu bạc, đủ tiền tiêu linh tinh thôi. Thời gian đó, chúng tôi tập trung kinh tế để lo chuyện con cái. Nhưng có điều lạ là, sau hơn 7 tháng vợ chồng, tôi mãi không có tín hiệu gì của việc có con cả.
Thế rồi, sau 3 năm tìm hiểu và dành tình cảm cho nhau, tôi quyết định kết hôn với anh. Cuộc sống vợ chồng son thật hạnh phúc, tuần trăng mật ngọt ngào hơn bao giờ hết.



Tôi và chồng đã tìm hiểu nguyên nhân, lý do mà bác sĩ đưa ra chính là ở tôi. Tuy bác sĩ không bảo tôi vô sinh nhưng chuyện khó có con là có. Bác sĩ bảo, chồng tôi khả năng thụ thai dễ, chỉ là do tôi có vấn đề khó khăn nên hai người không hòa hợp nhau và khó có con cái. Chuyện này khiến tôi sốc vô cùng. Tôi cảm thấy lo lắng về tương lai của mình.

Cả anh và tôi cũng cố gắng thuốc men nhưng nửa năm sau nữa cũng không thấy tác dụng gì. Tôi lo lắng, buồn tủi và mệt mỏi. Lúc này, chỉ nghĩ là anh sẽ động viên tôi thì tôi sẽ cố gắng được nhưng anh lại chẳng bận tâm gì. Dường như anh từ bỏ tôi, ruồng rẫy tôi ra mặt.

Anh không còn muốn được ở bên tôi nữa. Anh đã bắt đầu có thái độ lạnh lùng với tôi. Anh bảo, vì chuyện không sinh được con , anh phải xem xét lại chuyện vợ chồng tôi, xem xét lại cuộc hôn nhân này. Thế là tình cảm của chúng tôi rạn nứt từ đó. Tôi cảm thấy, những lời anh nói chính là một nhát dao đâm vào trái tim tôi. Tôi không còn cảm giác tin cậy anh nữa, cũng không muốn được yêu thương anh nữa. Tôi muốn ra đi vì không muốn anh thương hại tôi. Tôi đã trở thành người phụ nữ cô độc ngay trong chính nhà chồng mình, ngay cả khi tôi ở bên cạnh người tôi yêu thương.

Tôi chia tay cuộc hôn nhân thứ nhất chỉ với lí do như vậy. Tưởng chừng đó là chuyện thoáng qua nhưng nó lại có ý nghĩa vô cùng lớn với cuộc sống vợ chồng. Chúng tôi bỏ nhau, anh không còn yêu tôi nữa vì anh muốn có một gia đình mới, có con cái. Tôi cũng muốn lắm chứ, tôi không vô sinh nhưng không hiểu tại sao tôi không thể sinh con.

Tôi không muốn lầm lỡ một lần nữa. Bỏ chồng chẳng hay ho gì, bỏ thêm lần nữa thì người ta cười vào mặt mình, bố mẹ mình, nhục nhã ê chề lắm. (ảnh minh họa)

Thời gian đó tôi suy sụp nhiều, sau đó tôi đã lao vào công việc để quên mọi thứ. Tôi bắt đầu gặp nhiều người khác nhau, tôi gặp cả những người đàn ông biết hoàn cảnh li dị chồng của tôi, và họ dành rất nhiều tình cảm cho tôi. Có những người chưa từng có gia đình cũng phải lòng tôi. Vì phải nói là, tôi đúng là một người phụ nữ đẹp và gợi cảm. Nhiều người nhận thấy tôi như vậy và tôi cũng tự tin về ngoại hình của mình.

Có một chàng trai theo đuổi tôi làm tôi rất thích. Nhưng không hiểu sao, tôi lo lắng lắm, tôi không muốn tiến xa hơn với anh ấy, vì tôi sợ, nếu như anh ấy và gia đình anh ấy biết chuyện tôi khó sinh con thì phải làm sao. Tôi không cho đó là vô sinh nên không dám thú nhận, nhỡ đâu tôi và anh lại hợp nhau. Nhưng anh là đàn ông chưa có vợ, còn tôi đã có gia đình. Liệu rồi bố mẹ anh có đồng ý tôi hay không?

Tôi luôn nghĩ, gái đã có chồng thì nên lấy người từng có gia đình. Lấy người là trai tân sau này họ sẽ coi thường mình, moi móc quá khứ của mình nếu như có chuyện gì đó xảy ra. Tôi không muốn lầm lỡ một lần nữa. Bỏ chồng chẳng hay ho gì, bỏ thêm lần nữa thì người ta cười vào mặt mình, bố mẹ mình, nhục nhã ê chề lắm. Tôi đau khổ lắm. Giờ tôi rất yêu anh và anh cũng vậy, nhưng đúng là tôi không dám vượt qua rào cản. Nói ra sự thật thì không dám nhưng nếu không có bầu lần nữa, chắc là tôi phải hi sinh cuộc sống của mình, phải ở vậy nuôi thân hoặc là xin con nuôi thôi đúng không?

Ai cho tôi một lời khuyên, tôi phải làm thế nào bây giờ?

Huyền Anh

Thứ Bảy, 22 tháng 3, 2014

Tháng tư hạnh phúc

Tháng tư có ngày tôi hiện hữu trên cõi đời này. Sinh nhật của đứa trẻ quê nghèo không nến, không hoa, không bánh kẹo, tôi chỉ lặng lẽ trốn mẹ chạy lên ngọn đồi sau nhà, hái một bông hoa mua cài lên mái tóc và tự ngắm mình.


Tháng tư, những ngày đầu hạ, nắng không còn hanh hao cũng không quá đỗi gay gắt. Mùa này, chắc trên triền đồi sau nhà của mẹ bắt đầu nở những chùm hoa mua đầu mùa tím ngát, màu tím trải dài theo suốt tuổi thơ tôi. Suốt một thời đầu trần chân đất, rong ruổi khắp các ngọn đồi để tìm hái về những bông hoa mua đẹp nhất, tôi yêu màu tím miên man đó, như thể nó là một phần tâm hồn tôi.



Tháng tư, những cơn mưa bất ngờ chợt đến, chợt tan như tâm hồn của nữ sinh vui buồn lẫn lộn. Cơn mưa đủ gột rửa bầu không khí tinh khiết hơn, trong lành hơn. Tôi yêu những cơn mưa đủ làm con người ta ướt át, thích cảm giác một mình đi dưới mưa ướt lem đầu tóc, để cảm thấy lòng thật nhẹ nhàng, thích cảm giác ngồi một mình trong đêm, nghe tiếng mưa rơi lách tách vào cái chậu nhỏ mẹ hứng dưới mái hiên.

Tháng tư, những vạt nắng dịu dàng chiếu sáng cả không gian nhưng không hề oi ả. Những vạt nắng đã tô điểm cho triền đồi hoa mua tím của tôi trở nên lung linh, huyền ảo hơn. Nó là tất cả tình yêu tôi dành cho mảnh đất này, mảnh đất quanh năm bão bùng nắng gió nhưng vẫn vươn lên như nụ hoa mua tím ngát đêm hè.

Tôi yêu tất cả những gì thuộc về tháng tư, hay đó là vì tôi yêu chính mình. Tháng tư có một ngày vô cùng đặc biệt, ngày tôi hiện hữu trên cõi đời này. Sinh nhật của một đứa trẻ quê nghèo không có nến, không có hoa, không có bánh kẹo, tôi chỉ lặng lẽ trốn mẹ chạy lên ngọn đồi sau nhà, hái một bông hoa mua cài lên mái tóc và tự ngắm mình. Đón sinh nhật một mình trong lặng lẽ nhưng tôi không cô đơn. Tôi không nhớ đọc được ở đâu đó hay do mình tưởng tượng ra, hoa mua chính là hiện thân của một người con gái thủy chung, dám chết vì tình yêu. Đứng giữa ngọn đồi hoa mua, tôi cảm thấy như các thiên thần đội vương miện màu tím đang mỉm cười chúc mừng sinh nhật mình.

Mẹ không thích tôi như vậy, mẹ nói con gái phải mạnh mẽ để làm chủ cuộc đời, mong manh, lãng mạn quá khó lòng lớn được, sau này lớn lên sẽ khổ. Thế rồi tôi cũng lớn, đi học rồi đi làm, bảy năm rồi tôi rời xa nơi ấy, hành trang mang theo là cả một ngọn đồi hoa mua tím biếc luôn hiện hữu trong tim mình. Những ngày về thăm quê lại không phải mùa hoa mua nở, thế nên cuộc sống có bao đổi thay thì ký ức về một màu tím xa xưa cũng không thay đổi. Tím mênh mang, mênh mang buồn, mênh mang thương nhớ.

Huyền

Thứ Sáu, 21 tháng 3, 2014

Dự đoán 12 cung hoàng đạo ngày 22/3

Hôm nay, thành công bất ngờ đến với Dương Cưu. Nhân Mã lạc quan.  

 


Dương Cưu (21/3-20/4)

Tâm trạng của bạn rất hào hứng và vui vẻ. Nhưng bạn khó tìm thấy tiếng nói chung với bạn bè. Hôm nay là dịp tốt để Dương Cưu tập trung vào các suy nghĩ và việc làm riêng.

Tình yêu: Bạn cảm thấy tinh thần lạc quan, phấn khởi. Tuy nhiên, tâm lý của bạn có thể chuyển rất nhanh từ trạng thái này sang trạng thái kia. Hãy kiểm soát cảm xúc nếu bạn đang hẹn hò.

Sự nghiệp: Thành công đến với bạn một cách đột ngột, đầy bất ngờ. Sau hàng tháng trời nỗ lực, cuối cùng bạn có thể yên tâm.

Kim Ngưu (21/4-20/5)
Bạn sẽ phản ứng mạnh dù người khác chỉ vô tình làm trái ý bạn. Nếu bạn ngẫm kĩ lại, bạn sẽ nhận ra rằng đối phương luôn ủng hộ bạn.

Tình yêu: Hôm nay, tính Kim Ngưu hơi nóng nảy và cục cằn. Bạn nên tránh gặp mặt người yêu nếu bạn không muốn để lại ấn tượng xấu.

Sự nghiệp: Kim Ngưu cần thận trọng đọc từng dòng, kiểm tra từng chi tiết trong công việc. Đừng để một chuyện nhỏ biến thành rắc rối lớn.

Song Tử (21/5-21/6)

Song Tử và bạn bè cần dành nhiều thời gian bên nhau. Hãy nhấc điện thoại lên và gọi cho số của người bạn ít gặp nhất.

Tình yêu: Hôm nay là ngày dành cho quan sát hơn là hành động. Bạn nên để người yêu chủ động trong mọi việc.

Sự nghiệp: Một mối quan hệ đồng nghiệp hoặc bạn bè không đơn giản như bạn nhìn thấy. Hãy chịu khó tìm hiểu và ngẫm nghĩ kĩ hơn.

Cự Giải (22/6-22/7)


Cự Giải đối mặt với hai lựa chọn. Cuối cùng, bạn có thể phải nhờ đến cách tung đồng xu may rủi hoặc nhờ người khác tư vấn.

Tình yêu: Đừng hoảng hốt với cảm xúc nồng nhiệt từ phía người yêu. Hãy hưởng ứng theo, và bạn sẽ có một buổi hẹn hò đáng nhớ.

Sự nghiệp: Cự Giải nên dành thời gian để sắp xếp lại góc làm việc. Không gian ngăn nắp, thoáng đãng sẽ giúp bạn làm việc năng suất hơn.

Sư Tử (23/7-23/8)

Hôm nay Sư Tử cảm thấy rất sôi nổi, năng động và ưa khám phá. Bạn có thể bước chân vào một chuyến đi kỳ thú bất ngờ.

Tình yêu: Bạn đang quá chú tâm vào các rắc rối cá nhân. Người yêu có thể tủi thân vì bị bạn bỏ rơi. Đừng kéo dài tình trạng này lâu quá đấy.

Sự nghiệp: Bạn đang có khả năng thông tri tương lai. Hãy mạnh dạn chia sẻ những gì mà trực giác mách bảo cho bạn.

Xử Nữ (23/8-22/9)

Hãy bình tĩnh khi tình huống không diễn ra êm xuôi như bạn mong chờ. Bạn có đủ khả năng để xoay chuyển theo hướng có lợi cho mình.

Tình yêu: Bạn và người yêu nên có một cuộc trò chuyện nghiêm túc. Hãy nói về bất cứ điều gì. Hai bạn sẽ cảm thấy gắn kết hơn bao giờ hết.

Sự nghiệp: Nếu bạn đang đứng trước một quyết định lớn, hôm nay là ngày thích hợp để lựa chọn. May mắn sẽ ở bên bạn.

Thiên Bình (23/9-22/10)


Hôm nay, Thiên Bình cần quan tâm tới một vấn đề mà bạn đã bỏ lỡ khá lâu. Đừng nhận thêm việc mới hay lời mời chào mới.

Tình yêu: Bạn và người yêu có thể gặp chút rắc rối. Nhưng tình hình dễ dàng dàn xếp hơn bạn hình dung.

Sự nghiệp: Thiên Bình nên giải phóng bản thân khỏi công việc. Hãy tận hưởng một ngày hoàn toàn thảnh thơi.

Bò Cạp (23/10-21/11)
Bò Cạp có thể nổi hứng mua sắm. Bạn nên rủ một người có bản tính trầm ổn đi cùng. Bạn sẽ cần tới lời khuyên của đối phương.

Tình yêu: Hãy mua một món quà xinh xắn tặng người ấy. Món quà bất ngờ vào ngày thường sẽ giúp bạn ghi điểm gấp đôi.

Sự nghiệp: Bò Cạp chớ từ chối nếu công việc kêu gọi bạn. Dù là ngày nghỉ, bạn cũng nên nhận lời, vì nhiệm vụ hôm nay sẽ ảnh hưởng lớn tới sự nghiệp của bạn.

Nhân Mã (22/11-21/12)

Một điều tuyệt vời sẽ mang lại cảm xúc lạc quan cho Nhân Mã suốt ngày. Khó ai có thể khiến bạn tắt nụ cười.

Tình yêu: Hãy tìm hiểu và cập nhật tình hình của người yêu thời gian qua. Bạn có thể lỡ bỏ qua một sự kiện quan trọng.

Sự nghiệp: Những ý tưởng tuyệt nhất sẽ đến vào lúc Nhân Mã không ngờ nhất. Bạn nên chuẩn bị sẵn giấy bút bên mình.

Ma Kết (22/12-19/1)

Hôm nay, Ma Kết nhanh nhẹn hơn thường lệ. Tốc độ hành động của bạn còn vượt qua khả năng phản ứng của não bộ. Điều đó cũng có nghĩa bạn dễ mắc sai lầm do chưa suy nghĩ chu đáo.

Tình yêu: Bạn sẽ là đối tượng hẹn hò hoàn hảo cho hôm nay. Sự cởi mở, thoải mái giúp hai bạn xích lại gần nhau hơn.

Sự nghiệp: Nếu bạn được giao nhiệm vụ sửa chữa lỗi lầm của ai đó, bạn không nên khó chịu. Hãy im lặng và hành động vì sếp đang quan sát bạn đấy.

Bảo Bình (20/1-18/2)

Hôm nay, bạn sẽ rất hòa hợp với mọi người xung quanh. Bạn có điều kiện tuyệt vời cho một bữa tiệc thân tình, hoặc công việc tập thể.

Tình yêu: Bảo Bình nên rủ người yêu tới buổi tiệc chung với bạn bè. Không khí ở đó sẽ gúp hai bạn càng thân thiết hơn.

Sự nghiệp: Đừng bỏ rơi công việc hoàn toàn dù hôm nay là ngày nghỉ. Bạn đang ở giai đoạn cần phấn đấu và chứng tỏ bản thân.

Song Ngư (19/2-20/3)
Hôm nay, may mắn đang mỉm cười với Song Ngư. Bạn không nên quá lạm dụng, nhưng cũng đừng lãng phí đấy.

Tình yêu: Song Ngư không chỉ dựa vào may mắn nếu bạn muốn chinh phục trái tim ai. Một phần lớn kết quả phụ thuộc vào nỗ lực từ phía bạn.

Sự nghiệp: Hãy chỉ tin vào những người bạn thực sự tin. Việc tiết lộ thông tin quá rộng rãi có thể mang lại rắc rối cho bạn.

Thứ Năm, 20 tháng 3, 2014

Bí ẩn về hai cái thai của vợ sắp cưới và cô bồ

Sau lần đi quá giới hạn, Hoa không dám chắc cái thai có phải của tôi không vì cô ấy vẫn sống cùng chồng. Còn Nhung, vợ sắp cưới, khi biết tin tôi lăng nhăng lại lạnh lùng nói cái thai đang mang không phải của tôi.

 


Tôi còn độc thân, Nhung cũng vậy, nhưng sao chuyện chúng tôi quá đỗi phức tạp. Trong công ty có một phụ nữ tên Hoa rất yêu tôi và có một anh cũng yêu Nhung, đều là người công ty nên chúng tôi thấy được điều đó. Hai người kia đã lập gia đình nhưng cũng gây bao sóng gió cho chuyện chúng tôi. Vì là công ty du lịch nên hầu hết nhân viên ở đây nam nữ đều có ngoại hình, ngay cả bản thân tôi khi được tuyển vào cũng phải theo tiêu chuẩn.

Tình cảm phát sinh vì cái đẹp đôi lúc cũng khó kiểm soát được, trong một lần đi công tác, làm việc cùng nhau, tôi đã đi quá giới hạn với Hoa, đây là lần duy nhất cho đến giờ. Rồi Hoa thông báo có thai và nghĩ là con tôi. Do đã có chồng nên Hoa chỉ có thể “nghĩ”, không dám khẳng định. Tôi thực sự rất sốc, bảo sinh con ra tôi cần xét nghiệm ADN. Hoa đã mang thai 6 tháng và ngày cưới của tôi với Nhung chỉ còn hơn một tháng.

Trước đó Hoa tỏ ra điềm tĩnh nhưng gần đây bỗng hoang mang, gặp tôi khóc và nói hãy hoãn ngày cưới. Hoa sợ khi sinh đứa con này mà giả dụ đứa bé là con tôi, chồng lại biết được thì Hoa sẽ không thể nào sống nổi. Nhung vẫn không biết gì vì cũng nghĩ Hoa chỉ đơn giản có cảm tình với tôi mà tôi không yêu lại.

Tôi không thể hoãn đám cưới vì Nhung cũng đang có thai với tôi được 2 tuần, hai gia đình đều biết điều này. Tôi và Nhung xác định sẽ kết hôn nên sống với nhau như vợ chồng, nhưng tôi không biết Hoa làm quyết liệt đến thế, tôi rất sợ Nhung sẽ biết. Lúc tôi còn đang rối bời thế này thì anh người yêu kia ly hôn và tấn công Nhung dữ dội, phải nói Nhung rất đẹp, anh ta theo đuổi tôi cũng không lấy làm lạ. Tệ hơn anh ta cảnh báo Nhung về chuyện tôi và Hoa đúng như tôi lo sợ.

Nhung tra hỏi, tôi phải thú nhận từng một lần với Hoa nhưng vẫn khẳng định cái thai đó không phải của tôi. Thật bất ngờ Nhung trở nên lạnh lùng chứ không phải nổi đóa như tôi chờ đợi và tuyên bố cái thai đang mang không phải của tôi. Tôi không tin điều đó, có lẽ Nhung đang trả thù tôi.

Vài ngày Nhung không nói chuyện với tôi mà lại hẹn hò đi với người kia. Xin hãy khoan lên án hay kết tội tôi, tôi phải hiểu làm sao cho đúng? Làm sao có thai với tôi mà Nhung lại hẹn đi với anh ta được? Hẳn nhiên anh ta sẽ biết. Mà tôi không bao giờ tin cái thai đó không phải của mình.

Huy

Thứ Ba, 18 tháng 3, 2014

Bố mẹ vợ tương lai thách cưới 1,2 tỉ

Tôi thực sự không muốn mất em nhưng tôi cũng rất khó xử và cảm thấy bị bố mẹ vợ tương lai khinh thường khi đưa ra giá thách cưới bằng số tiền cao ngất kia.

Đã mấy lần tôi định viết tâm sự của mình lên đây để nhờ cả nhà tư vấn. Nhưng đợi mãi, tôi chưa thấy chủ đề nào phù hợp nên lại thôi. Với lại, tôi sợ em và bố mẹ em có vô tình đọc được những tâm sự thật lòng này của tôi lại ít nhiều nghĩ ngợi và tự ái.



Các bạn ạ, suốt cả ngày nay, tôi nhiều lần F5 lại bài viết này để đọc hết tất thảy những comment ủng hộ và không ủng hộ của bạn đọc. Phải nói rằng, là một người đàn ông tuổi 28, bản thân cũng là một trai nghèo nhưng tôi hoàn toàn ủng hộ 100% quan điểm của chủ topic đây. Cứ nghĩ đơn giản thế này, ở giữa cái đất Hà Nội nhỏ bé và tấp nập này, cứ có thực mới vực được đạo.

Trai nào mà đi làm như tôi, tháng chỉ hơn 6 triệu thì cứ xác định còn ế dài dài. Hoặc nếu không ế thì dù có bạn gái như tôi đi chăng nữa cũng sẽ chẳng đủ điều kiện để được bố mẹ vợ tương lai vun vén cho cưới đâu. Bởi vì bố mẹ chồng sẽ lo ngại, với thu nhập thấp tẹt đó, vợ chồng trẻ lấy nhau xong thì sống bằng niềm tin tình yêu hôn nhân à? 6 triệu ở Hà Nội thì chỉ có thể lo được cho bản thân. Đấy là chưa kể lúc ốm đau bệnh tật chưa biết đào đâu ra tiền khám chữa bệnh.


Nói xa nói gần chẳng qua tôi đang muốn nói thực về hoàn cảnh bi đát của bản thân mình. Thật chẳng giấu gì mọi người, là người đàn ông năm nay 28 tuổi mà tôi vẫn cảm thấy bất lực về quyết định hôn nhân của mình quá. Tôi bất lực vì không tìm ra được một con đường đi hay lối thoát cho tình yêu của chúng tôi.

Quả thật, tôi năm nay 28 tuổi và đi làm được 6 năm nay. Vì làm việc ở một công ty tư nhân nên suốt mấy năm qua tôi vẫn là một lập trình viên. Mức lương của lập trình viên ở nơi khác tôi biết có cao hơn. Song ở công ty tôi do quy mô còn nhỏ nên thu nhập của tôi mỗi tháng chưa kể tiền ăn trưa công ty hỗ trợ thì được đúng 6 triệu/tháng.

Bố mẹ tôi chỉ có 2 anh em tôi và gia đình cũng chỉ làm ruộng nên không có của ăn của để. Hơn nữa, em trai tôi cũng vừa lấy vợ năm ngoái. Vì thế có bao nhiêu tiền bố mẹ dành dụm được sau đám cưới của em trai tôi cũng sạch bay. Vì thế, nói tóm lại, tôi không có gì để trông chờ sự hỗ trợ từ bố mẹ đẻ vẫn còn nhiều khó khăn và vất vả của mình.

Vì sống và làm việc ở Hà Nội, nên hàng tháng tôi cũng phải đi thuê nhà ở. Tôi thuê cùng với 2 người bạn khác nên tiền nhà cũng chỉ phải đóng 1 triệu/tháng. Hàng tháng, ngoài trả khoản tiền nhà, tiền ăn, tiêu vặt, xăng xe, điện thoại… tôi cố tiết kiệm gửi về biếu mẹ được 1 triệu/tháng. Nói chung tháng nào lĩnh lương về, tôi cũng tiêu hết luôn lương tháng đó.

Hơn 1 năm trước, như duyên phận, tình cờ tôi đã gặp và yêu em. Em khi ấy là cô sinh viên năm cuối mới ra trường. Hiện em cũng đang đi tìm việc làm nhưng chưa tìm được công việc nào ổn định. Nhà em có 3 anh em. Em là con gái thứ 2 trong gia đình. Nhà em ở Hà Nội và cũng khá có điều kiện kinh tế. Bố em là cán bộ về hưu, còn mẹ em ở nhà bán hàng tạp hóa.

Yêu em, tôi biết bố mẹ em không hài lòng về người bạn trai của con gái mình. Bởi thực sự, tôi là trai tỉnh lẻ, nghề nghiệp lại không cho thu nhập khủng. Thêm nữa, nhà tôi cũng chẳng giàu có để mà có nhà cửa trên này. Thế nhưng do em yêu tôi nên họ cũng đành miễn cưỡng chấp nhận.

Mới đây, mẹ tôi thấy khó chịu ở mắt và đi khám thì bác sĩ nói rằng bà bị viêm màng bồ đào. Tất nhiên, sau đó là những tháng ngày điều trị của bà. Thời gian gần đây, mẹ tôi đỡ hơn nhưng lại muốn tôi lấy vợ. Bà bảo tôi cũng nhiều tuổi rồi, công việc phấn đấu bao năm cũng chỉ thế. Hơn nữa hai đứa yêu nhau cũng đủ lâu để hiểu nhau. Với lại, bà sợ nếu tôi không cưới, sau này bệnh tình không biết như nào, ai có thể dám chắc bà không bị mù. Khi ấy bà sẽ chẳng được nhìn thấy mặt con trai và con dâu mình trong ngày trọng đại của 2 đứa.

Thấy mẹ già có tâm nguyện như vậy và nhìn lại bản thân mình, tôi cũng muốn nhanh chóng kết hôn với em trong năm nay để an cư lạc nghiệp. Em cũng đồng ý với chủ tâm này của tôi đề ra.

Mấy hôm trước, sau bao ngày đắn đo suy nghĩ, tôi quyết sang nhà em để thưa chuyện ý định cưới xin với em trong năm nay. Nhưng trái với suy nghĩ ban đầu của hai đứa, bố mẹ em chưa đồng ý cho 2 đứa kết hôn năm nay.

Chẳng ngại ngần, bố mẹ em còn thẳng thắn đưa ra 3 lý do là:

-“Thứ nhất, vài tháng nữa, nếu cái H không tự xin được việc, hai bác sẽ phải mất 1 khoản tiền kha khá để chạy việc cho nó. Vì thế, nhà có bao nhiêu tiền, lại sắp phải đổ dồn lo cho nó hết nên sẽ không còn tiền tổ chức đám cưới nữa”.

- “Thứ hai, kể cả khi không dồn tiền xin việc cho nó thì hai bác cũng không cho 2 đứa cưới nhau liều đâu. Bởi nếu 2 đứa đi làm đồng lương phọt phẹt như vậy, sao đủ nuôi nhau đây? Hàng tháng trừ tiền thuê nhà và các khoản sinh hoạt khác, chắc chẳng để dư ra đồng nào. Trong khi lấy nhau rồi thì sớm muộn cũng phải tính chuyện có em bé”.

“Thứ 3, tâm nguyện của hai bác đang rất mong muốn 2 đứa cứ tìm hiểu nhau thêm nữa. Trong thời gian 1-3 năm nữa, nếu cháu tích cóp mua được cái nhà riêng trong ngõ nhỏ chừng 50m2 khoảng 1,2 tỉ thì hai bác sẽ đồng ý cho cháu cưới cái H bất cứ lúc nào. Bởi chỉ khi có nhà ở đây thì cuộc sống của vợ chồng trẻ mới được ổn định hơn. Cháu cứ coi đây như lời thách cưới của 2 bác cũng được”.

Nghe bố mẹ vợ tương lai nói 3 điều trên, tôi cũng biết họ nói rất có lý, rất đúng và thực tế. Song tôi cũng hơi bị chạm tự ái của một thằng đàn ông. Nói thực, con người tôi chỉ có vậy, gia cảnh nhà tôi cũng chỉ có thế, giờ 100 triệu với tôi đã khó huống chi đến con số 1,2 tỉ. Cứ cho là 3 năm nữa tôi cũng chẳng biết đào đâu ra số tiền lớn ấy để mà đủ chuẩn để cưới được em đây?

Hôm qua tôi năm nghĩ, có phải bố mẹ vợ tương lai không muốn tôi đến với con gái họ không nên mới có chuyện thách cưới chuyện phải mua nhà 1,2 tỉ như vậy mới cho cưới? Bởi nếu họ không làm khó thì chắc chắn đã cho 2 đứa lên kế hoạch đám cưới trong năm nay rồi. Tôi nghĩ chúng tôi yêu nhau thì cứ cưới cũng được chứ sao? Sau đó 2 đứa sẽ cùng nhau làm lụng, phấn đấu mua nhà? Thêm nữa nếu lấy nhau xong cuộc sống còn khó khăn thì vợ chồng sẽ kế hoạch, chưa có con ngay.

Tôi biết cuộc sống như vậy cũng sẽ khó khăn, nhưng nếu đem chuyện tình yêu của con gái mình ra cân đong đo đếm như bố mẹ vợ tôi thì quả tôi thấy họ có một không hai quá. Trần đời tôi chưa thấy, con gái nhà ai đi lấy chồng mà bên nhà gái đặt điều kiện nọ kia như kiểu đi bán một món đồ.

Tôi thực sự không muốn mất em nhưng tôi cũng rất khó xử và cảm thấy bị bố mẹ vợ tương lai khinh thường khi đưa ra giá thách cưới bằng số tiền cao ngất kia. Tôi phải làm thế nào đây?

Tùng

Thứ Hai, 17 tháng 3, 2014

Bối rối khi biết anh trai chồng yêu tôi

Anh thầm ganh tỵ với em trai bao năm nay, nhưng nhìn gia đình tôi hạnh phúc anh đành chôn giấu tình cảm. Anh rất đau khổ, khó chịu về điều đó, muốn tránh né tôi nhưng càng né nỗi nhung nhớ càng sâu đậm thêm.


Sau 5 năm quen nhau, chúng tôi làm đám cưới đến nay được 7 năm. Con gái 5 tuổi rưỡi và con trai gần 4 tuổi. Cuộc sống gia đình hạnh phúc vui vẻ, vợ chồng hoà hợp, chung suy nghĩ, quan điểm và cách sống, trình độ ngang nhau, chưa hề cãi cọ lớn tiếng hay bất đồng gì. Chồng tôi thường xuyên công tác xa nhà, tôi tạm gác sự nghiệp qua bên để lo việc nhà cửa, cơm nước, chăm sóc con cái và dạy dỗ chúng học hành.



Cả hai đều chu toàn bổn phận trách nhiệm của mình, không có bất cứ lý do gì để phàn nàn đối phương. Gia đình chồng rất thương tôi, mỗi khi anh đi xa, ba má chồng sợ tôi vất vả phải cáng đáng mọi việc trong ngoài nên thường xuyên nấu món ngon và mua đồ rồi nhờ anh chồng đem tới nhà tôi để san sẻ bớt phần nào việc bếp núc.

Đôi khi nhà bị hư hỏng lặt vặt hay con cái nóng sốt bịnh hoạn, anh chồng đều sốt sắng lái xe đến sửa giúp hoặc cùng tôi đem con đi bác sĩ. Nhà ba má chồng cách nhà tôi gần 100 km, nếu không kẹt xe thì lái mất một tiếng, nhưng đoạn đường này hầu như ngày nào cũng kẹt nên tốn gần 2 tiếng để tới nhà tôi là chuyện thường. Thỉnh thoảng khi rảnh rỗi anh chồng cũng đến nhà tôi chơi, đơn giản chỉ để thăm các cháu. Anh cũng hay mua đồ chơi, quần áo cho các con tôi lắm.

Thấy anh hay quan tâm chăm sóc đến gia đình mình, tôi cũng biết ơn, mua những món quà có giá trị tặng anh những dịp sinh nhật và Noel. Dĩ nhiên tôi có bàn bạc với chồng. Rồi tôi cũng hay làm bánh làm mứt, nấu những món anh ưa thích mỗi khi anh đến chơi. Mối quan hệ giữa anh và tôi rất tốt đẹp đúng nghĩa của em dâu và anh chồng. Anh hơn tôi 4 tuổi, làm việc cho chính phủ tiểu bang, tính tình đàng hoàng ít nói, thông minh. Anh thuộc mẫu người sống nội tâm, vẫn độc thân dù tôi biết có nhiều cô gái thích anh lắm, họ năn nỉ tôi và má chồng làm mai anh cho họ.

Nói khách quan nếu tôi chưa chồng thì anh chắc chắn sẽ là đối tượng tốt cho tôi chọn lựa. Sau vài lần dàn xếp gặp mặt, anh có vẻ miễn cưỡng, chẳng mặn mà gì, sau đó anh nói thẳng không thích mai mối gì hết, đừng làm vậy nữa. Tôi tôn trọng anh nên ngừng hẳn việc đó. Có vài lần anh mang lên nhà tôi, khi thì chậu lan tím to đầy bông đẹp thuần khiết, loài hoa tôi yêu thích, khi thì hộp bánh chocolate tôi say mê, có khi anh lại ghé vào nhà hàng mua vài món ăn khoái khẩu của tôi. Anh dường như biết và hiểu rõ tôi muốn gì, thích gì.

Một lần, vì con làm hư ipad, gặp đúng lúc má chồng gọi hỏi thăm, tôi liền "méc" tội cháu nội của bà phá quá. Chiều hôm đó anh chạy thẳng từ chỗ làm tới nhà tôi đưa cho ipad của anh, nói xài tạm đi trong lúc chờ anh đem sửa. Chẳng biết vô tình hay cố ý, anh để những dòng tâm sự vào một file riêng và tôi rất tình cờ mở ra, tò mò đọc. Tôi thật hối hận cho hành động này của mình, giá như đừng đọc có lẽ mọi chuyện sẽ tốt hơn rồi.

Đại khái anh nói (anh viết bằng tiếng Anh vì anh không biết đọc và viết tiếng Việt) có cảm tình đặc biệt với tôi từ ngày đầu tiên chồng tôi dắt về ra mắt gia đình. Anh thầm ganh tỵ với em trai bao năm nay, nhưng nhìn gia đình tôi hạnh phúc anh đành chôn giấu tình cảm trong lòng. Anh rất đau khổ, khó chịu về điều đó. Anh muốn tránh né tôi nhưng càng né nỗi nhung nhớ càng sâu đậm thêm.

Bao lần anh định bụng dọn tới một nơi thiệt xa để cắt đứt nỗi buồn của lòng mình, ngặt cái cha mẹ già hay ốm đau trong khi anh chị em ai cũng có gia đình và đều ở xa, họ chỉ trông vào anh nên anh không đành lòng. Rủ cha mẹ đi theo thì họ không chịu vì không muốn xa rời con cháu. Anh cứ phải ráng cố che giấu sự thật tình cảm của mình, không biết đến được lúc nào nữa. Những lúc thấy tôi vật lộn với đống công việc nhà cửa, con cái mỏi mệt, anh đau lòng muốn san sẻ nhưng lại sợ không kiềm chế được bản thân, sợ đi quá đà, sợ tôi chê trách coi thường.

Anh muốn quên tôi đồng thời lại sợ mất tôi, muốn xa tôi nhưng lại cũng muốn được nhìn thấy tôi, dù là thỉnh thoảng thôi anh cũng mãn nguyện. Đọc xong tôi bối rối, chẳng biết làm sao đối xử với anh đây. Tôi chọn giải pháp làm lơ như mình không đọc không biết, vẫn cư xử với anh như bình thường. Tôi bắt đầu để ý và thấy anh dần dần tránh mặt mình, mỗi khi vợ chồng con cái ghé nội chơi, anh đều lấy cớ đi tập gym, hay có bạn rủ uống cà phê này nọ.

Con tôi chúng buồn, cứ nhắc bác hoài. Còn hỏi tôi sao mỗi lần ghé bác đều không có nhà, mà cũng không thấy bác ghé chơi. Chồng tôi vẫn vô tâm chẳng thấy chuyện gì thất thường xảy ra. Lần sinh nhật vừa rồi của tôi, chồng lại đi công tác, chẳng một ai nhớ, chỉ có anh mua tặng tôi bình bông to đẹp rực rỡ. Tôi bỗng chạnh lòng, suy nghĩ vơ vẩn cả đêm. Rồi tôi đổ bệnh nặng trong lúc chồng đang công tác ở nước ngoài về không kịp. Anh và má chồng vội vã chạy lên, má chồng ở nhà trông coi đám nhỏ còn anh đưa tôi vào viện.

Anh nghỉ làm suốt 5 ngày để túc trực bên tôi, chăm sóc tôi từng ly từ tí. Những lúc sốt mê man tôi mơ hồ cảm giác được anh vuốt mặt mình, giọng anh từ nơi xa vời vợi kêu tôi hãy tỉnh lại. Khi mở mắt ra thấy anh đang nắm tay tôi thật chặt như sợ tôi biến mất khỏi anh, còn mắt anh hoen đỏ. Đến khi chồng tôi về, anh lại lặng lẽ rút lui một cách thầm lặng.

Dạo này ba má chồng hay gọi tôi phàn nàn anh thường đi đâu suốt, tới khuya mới về. Hỏi đi đâu anh trả lời qua loa. Anh vốn ít nói nay lại càng kiệm lời hơn, không ai biết nguyên nhân gì, tất cả đều lo lắng cho anh. Giờ tôi phải làm sao? Tiếp tục giữ im lặng hay nói chuyện thẳng thắn với anh? Nhưng biết nói gì bây giờ trong khi tình cảm tôi dành cho anh đã có gì đó không còn bình thường nữa, mặc dù tôi vẫn còn yêu chồng. Tình trạng này kéo dài tội nghiệp ba má chồng tôi quá. Tôi cảm thấy có lỗi với chồng, với ba má chồng và cả với anh luôn.

Vân

Chủ Nhật, 16 tháng 3, 2014

"Gia đình tôi không chấp nhận cô, hai đứa chia tay đi"

Trái lại với bố mẹ tôi, gia đình anh sau khi giúp chúng tôi thì lại thẳng mặt nói rằng: "Gia đình tôi không chấp nhận cô, hai đứa chia tay đi". Thật sự nghe được câu nói này, tôi như rơi xuống vực thẳm.

 

Tôi và anh đã yêu nhau được 3 năm. Trong suốt thời gian này, từng cung bậc cảm xúc tình yêu đều đã trải qua, chúng tôi ở bên nhau chia sẻ mọi hạnh phúc, vui buồn và cả những hi vọng về tương lai có một gia đình nhỏ và những đứa con xinh đẹp.

Sẽ không có gì đáng nói nếu cuộc tình này kết thúc bằng một đám cưới hạnh phúc với sự chúc phúc của bạn bè và gia đình hai bên. Nhưng tất cả không như là mơ, sự cố gắng vun đắp suốt thời gian qua giờ chỉ như bong bóng, chỉ chờ lúc nào đó là vỡ tan.

Tết năm nay cả hai chúng tôi đều hào hứng để anh chính thức về ra mắt gia đình tôi và tôi cũng sẽ về quê anh để được giới thiệu với họ hàng. Cứ ngỡ mọi chuyện cứ êm đẹp như thế mà diễn ra. Nhưng tiếc thay cuối năm công việc kinh doanh của chúng tôi không được như ý, làm ăn thua lỗ và cả hai đứa đều phải vay tiền gia đình để trả nợ.



Khoản nợ đó không quá lớn, cả hai chúng tôi đều cùng phải góp vào gần 100 triệu để trả nợ. Nhưng hài hước ở chỗ, đối với gia đình tôi, tuy trước đó vẫn chỉ coi anh như là bạn của con gái mình và biết chúng tôi cùng làm ăn với nhau thì luôn ủng hộ. Sau khi biết chúng tôi thua lỗ, vẫn cố gắng để giúp chúng tôi hùn tiền và còn động viên "hai đứa cố gắng làm lại từ đầu rồi trả bố mẹ dần".


Tình yêu của chúng tôi chân thành biết bao, gắn bó biết bao vậy mà sau chút khó khăn này thì tôi lại bị họ dè bỉu và làm tổn thương đến vậy

Nhưng trái lại với bố mẹ tôi, gia đình anh sau khi giúp chúng tôi thì lại thẳng mặt nói rằng: "Gia đình tôi không chấp nhận cô, hai đứa chia tay đi". Thật sự nghe được câu nói này, tôi như rơi xuống vực thẳm. Tình yêu của chúng tôi chân thành biết bao, gắn bó biết bao vậy mà sau chút khó khăn này thì tôi lại bị họ dè bỉu và làm tổn thương đến vậy. Tôi đã từng cố gắng yêu quý họ và hết sức để làm vui lòng những người trong gia đình anh.

Chúng tôi đều đang sống và làm việc tại Hà Nội, cùng là dân ngoại tỉnh nhưng bố mẹ anh đã cố gắng để mua được một ngôi nhà ở Hà Nội lấy vốn cho con cháu sau này. Trước khi yêu anh, tôi không hề biết việc này, tình yêu từ thời sinh viên vốn rất vô tư, trong sáng.

Mỗi khi mẹ anh lên Hà Nội chơi, tôi dù có bận mấy vẫn cố gắng thu xếp để tối qua nói chuyện với bác và nghe những "lời căn dặn" của bác rằng "Cháu phải biết giữ mình, cháu phải học tiếp lên" (mặc dù tôi đã tốt nghiệp đại học bằng khá và có công việc ổn định).

Nói thật, nghe bác nói, tôi vẫn lắng nghe hết sức chăm chú. Nhưng những điều này hơn ai hết phải là mẹ tôi căn dặn chứ. Và tất nhiên mẹ tôi luôn dạy tôi phải biết giữ mình trước khi về nhà chồng. Rồi những lời như "Hai cháu bằng tuổi, phải đến 29, 30 tuổi mới được cưới".

Rõ ràng bác ấy cũng có con gái, thật không hiểu có bố mẹ nào để con gái yêu một mối tình tới 7-8 năm sau khi ra trường mới cưới không? Trừ phi không có điều kiện hoặc không có việc làm ổn định còn nói được. Nhưng đằng này chúng tôi đều đã đi làm và có đủ khả năng nuôi gia đình. Mặc dù là đứa con gái đoan chính, ngoan ngoãn trong mắt bố mẹ tôi, bề ngoài được đánh giá là dễ nhìn, nữ công gia chánh tôi cũng rất tự tin, tôi vẫn kiên nhẫn, chịu khó lắng nghe hết lần này đến lần khác chỉ để làm bác vui lòng.

Rồi đến gia đình chị gái của anh, vợ chồng anh chị và con trai 4 tuổi ở cùng người yêu tôi. Mỗi lần có việc nhờ đón cháu, chúng tôi đều thu xếp đi làm về sớm và ở lại trông cháu mỗi khi anh chị đi có việc. Nhưng đổi lại chưa một lần nào chị gái anh về và nói lời cảm ơn vì đã giúp trông cháu.

Mỗi lần tới nhà chơi hay được mời đến ăn tối, ít nhiều tôi đều mua hoa quả hoặc quà cho cháu bé đến làm quà, vậy mà họ cũng chẳng lần nào được cảm ơn. Tôi tự hỏi, chẳng lẽ chị coi đấy là việc đương nhiên và là trách nhiệm của tôi vì tôi yêu em trai chị? Là người trẻ lịch sự, chẳng lẽ chị kiệm lời cảm ơn đến thế?

Bạn bè bảo tôi ham giàu, ham yêu nhà Hà Nội nên bị gia đình người ta coi thường, thật chẳng đáng chút nào. Bởi gia đình tôi, bố mẹ có hai con gái, đều xác định tư tưởng "đò theo lái, gái theo chồng" nên mặc dù có đủ khả năng nhưng "bố mẹ không muốn mua nhà Hà Nội, bố mẹ để dành làm của hồi môn cho con gái tốt hơn". Tôi luôn tự ái vì mỗi khi anh ở bên tôi, bố mẹ anh có gọi thì cũng chưa bao giờ anh dám bảo anh đang đi chơi với tôi. Bởi nếu nói vậy, kiểu gì bố mẹ cũng bắt anh về bằng được.

Giờ đến bản thân anh, cái tính ghen tuông và lo lắng thái quá của anh khiến tôi mệt mỏi. Lúc ở công ty cũ, anh suốt ngày lo lắng vì phòng tôi làm chỉ mình tôi là con gái, còn toàn là các anh kỹ sư. Anh lo tôi xảy ra chuyện và đòi đưa đón tôi mọi lúc, kể cả trưa cũng phải đi ăn với anh, anh muốn tôi chuyển việc.

Để yên lòng anh, tôi nghỉ việc và chuyển công ty. Tới nơi mới, trong suốt thời gian thử việc tôi đều hết sức cố gắng làm thật tốt để mau chóng được trở thành nhân viên chính thức. Vì tính chất công việc, thi thoảng tôi phải đi công tác tỉnh một vài ngày. Đến lúc này anh cũng lại lo có chuyện xảy ra với tôi và cố gắng ngăn cản tôi đi công tác bằng mọi cách.

Mỗi khi chúng tôi gặp nhau, đi chơi, anh đều nói xỏ xiên và bằng mọi cách bắt tôi cam kết không nhận đi công tác vì anh sợ "Em đi xa thế, một mình là con gái thì sao biết có chuyện gì xảy ra". Vì yêu thích công việc, tôi dám nhận thử thách. Và cũng vì để yên lòng anh, tôi tự nhủ phải hết sức cẩn thận trong mọi việc và cố gắng làm yên lòng anh. Nhưng mãi mà anh vẫn không thể hiểu và thông cảm cho tôi.

Thật sự, đang ở giữa đường, tôi không biết phải làm thế nào, đi về đâu? Tôi vẫn còn rất nhiều tình cảm với anh (Ảnh minh họa)

Đến hôm nay, mẹ gọi cho tôi và nói rằng "Hai đứa con không thể đến được với nhau đâu. Mẹ đi xem cho con, người ra nói rằng sớm muộn gì hai đứa cũng chia tay. Vậy nên con hãy suy nghĩ mà chấm dứt cho sớm đi. Giờ 26 tuổi rồi, đừng để lỡ dở vì chuyện không thành".

Thật sự, đang ở giữa đường, tôi không biết phải làm thế nào, đi về đâu? Tôi vẫn còn rất nhiều tình cảm với anh. Anh là người yêu đầu của tôi, mặc dù anh lo lắng thái quá nhưng mọi mặt khác anh đều rất tốt với tôi. Nhưng gia đình anh như thế, giờ thì bố mẹ tôi cũng không còn coi anh như trước nữa.

Anh thì nói với tôi: "Chỉ cần chúng ta còn yêu nhau, anh không sợ không nuôi nổi gia đình anh. Sau này em sống với anh chứ không sống cùng gia đình anh". Nhưng liệu mọi chuyện có đơn giản đến thế? Chỉ cần biết đến anh là đủ, có thể không gặp mặt bố mẹ anh được không? Tôi biết, hạnh phúc sẽ không được trọn vẹn nếu không có được sự chúc phúc của cả hai gia đình. Giờ tôi nên phải làm thế nào?

Thứ Năm, 13 tháng 3, 2014

Chồng muốn tôi tân trang "cô bé"

Trong đầu tôi cứ phảng phất chuyện có nên đi tân trang "cô bé" để an ủi chồng không. 


Tôi năm nay 34 tuổi. Hiện tôi đang làm kế toán cho một doanh nghiệp thương mại về sản phẩm máy văn phòng. Thu nhập của tôi khá ổn định vì công ty làm ăn phát đạt. Tôi không có gì phải chê về gia đình nhỏ của mình. Chồng tôi rất yêu vợ và thương con. Anh luôn nhận phần chăm sóc các con về mình để vợ bớt vất vả. Vì thế, tôi chỉ thoải mái lo việc làm đẹp cho mình. Nói thật, tôi đã là bà mẹ của hai con nhưng ra ngoài chẳng kém cạnh nào những cô gái chưa chồng.



Ai cũng bảo chồng tôi hạnh phúc vì vợ đẹp, con xinh. Tôi cũng tự hào về điều đó. Vậy mà, vài tháng nay, chuyện thầm kín của hai vợ chồng luôn khiến tôi mệt mỏi, đôi khi sinh ra lãnh cảm chuyện chăn gối.

Con gái tôi đã được hai tuổi. Cả hai cháu tôi đều sinh thường. Từ sau khi có con, tôi thấy vùng kín của mình bị rão rất nhiều. Tôi cảm nhận được điều đó rõ rệt nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ đi tân trang lại khu tam giác vàng hay nghĩ rằng chồng tôi cũng nhận rõ sự rộng thênh thang đó. Anh vẫn say xưa âu yếm vợ như ngày đầu mới kết hôn.

Phải chăng với đàn ông vẻ đẹp của khuôn mặt và thân hình chưa đủ?

Tuy nhiên, gần đây mỗi lần ân ái chồng tôi thường đùa "em đi thu nhỏ cô bé lại đi. Dạo này người ta đi thu nhiều lắm". Tôi giật mình nghe chồng nói thế. Tôi cố tra khảo xem anh nghe từ đâu thì chồng tôi bảo xem trên mạng rồi ngay cả mấy bà ở cơ quan của anh cũng râm ran bàn tán chuyện tân trang lại "cô bé".

Lúc nghe chồng nói thế, cổ tôi nghẹn đắng. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng chồng mình lại muốn vợ đi làm đẹp ở nơi đó. Trong đầu tôi bao nhiêu câu hỏi phải chăng anh đang chán vợ rồi, anh có người phụ nữ khác. Đỉnh điểm nhất là vào ngày lễ tình nhân. Vừa trao tặng quà cho vợ, chúng tôi lao vào nhau như hai kẻ chết đói. Mọi thứ đang rất tuyệt vời thì anh lại nói đến chuyện "đuôi chuột ngoáy lọ mỡ".

Tim tôi đau nhói, mọi cảm hứng mất hết. Nước mắt tôi lăn dài trên má. Thấy vợ tổn thương, anh vỗ về xin lỗi. Nhưng anh vẫn cho rằng để vợ chồng thêm hạnh phúc tôi nên đi thu nhỏ chỗ ấy lại. Nói rồi anh khẽ khàng bảo "anh yêu vợ nhưng để mọi thứ hoàn mỹ hơn thì vợ cũng nên chiều anh một chút".

Mấy tuần nay, trong đầu tôi cứ phảng phất chuyện có nên đi tân trang "cô bé" để an ủi chồng không. Một phần vì tôi sợ đau nhưng cũng có lúc tôi thấy buồn vì vẻ bề ngoài của tôi không có gì đáng chê. Phải chăng với đàn ông vẻ đẹp của khuôn mặt và thân hình chưa đủ?